seven

429 81 2
                                    

original author: NATSUUFT

___

seven

Yoongi cứng đờ người, mắt mở to. Anh không thể tin được. Hoseok? - Không thể nào. Chợt anh nhớ đến thứ trong túi quần của mình, nó thật sự khiến anh cảm thấy sợ hãi. Nó thuộc về người bạn - không - nó thuộc về một tên sát nhân. Thứ lấp lánh đó là của một kẻ giết người máu lạnh, người không ngại để đôi tay mình nhuốm máu tanh của những người bạn thân. Yoongi không hề để ý tới bàn tay ấm áp của Seokjin đang với tới gần mình, anh giật thót tim ngay khi chúng chạm vào người anh. Yoongi nhìn người anh của mình, đôi mắt vẫn mở to. Seokjin nhìn anh lo lắng, như thể đang thầm hỏi Yoongi có ổn không.

Nhưng Yoongi không trả lời. Anh không thể trấn an Seokjin rằng anh ổn, bởi vì anh không hề cảm thấy vậy. Yoongi ngay lập tức quay ra nhìn Dojung, khuôn mặt anh tràn ngập sự hoảng loạn. "Jimin đang ở đâu?"

Dojung có vẻ khá ngạc nhiên bởi câu hỏi bất ngờ ấy. "U-Uh, tôi đã gọi cho cậu ấy đã được khoảng một thời gian rồi. Cậu ấy nói đang trên đường đi."

Yoongi chửi thầm một tiếng rồi đứng dậy. "Nếu anh thấy Jimin, gọi tôi ngay lập tức. Hãy đảm bảo rằng cậu ấy luôn trong tầm mắt anh, được chứ?"

Dojung gật đầu một cách lo ngại, ông ta trông có vẻ bối rối về lí do khiến Yoongi hành động như thế. Yoongi điên cuồng chạy về phía cửa, cùng lúc nghe thấy người thanh tra gọi tên mình. Anh lờ đi, rút vội điện thoại ra khỏi túi. Anh mở khóa điện thoại và ngay tức khắc gọi Jimin, bước đi một cách vội vàng.

"Bắt máy đi nào, bắt máy đi nào!!" Yoongi lẩm nhẩm, vô thức cắn mấy móng tay ngẵn cũn của mình. Yoongi càu nhàu trong sự bực bội khi cuộc gọi chuyển sang hộp thư thoại, tuy vậy, Yoongi vẫn không hề bỏ cuộc. Anh gọi Jimin một lần nữa. Tiếng chuông vang lên một lúc, nhưng chỉ vậy thôi. Yoongi nắm chặt điện thoại trong tay như muốn bóp nát nó ra thành từng mảnh, nỗi lo lắng trong anh dâng lên mỗi một nhanh.

"Hyung?"

Yoongi quay người lại ngay khi nghe thấy giọng nói quen thuộc. Ngay khi thấy Jimin đứng ở phía xa, Yoongi cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng trong lòng. Anh cắn môi và chạy thật nhanh về phía cậu em và nhận lại được ánh mắt lúng túng từ cậu. Jimin khẽ run người khi Yoongi nắm lấy vai cậu.

"Nghe này," Yoongi nói. "Anh muốn em ở bên cạnh ngài thanh tra. Đừng tin bất kì ai, kể cả Hoseok-"

"Hoseok-hyung?" Jimin ngắt lời với một cái nhíu mày. "Tại sao? Có chuyện gì xảy ra giữa hai anh ư?"

Yoongi mím môi. "Cứ hứa với anh, Jimin. Được không? Anh biết anh đang làm gì."

Jimin nhìn có vẻ không chắc chắn; Yoongi không thể trách cậu. Yoongi và Hoseok là đôi bạn thân nhất. Yoongi đối xử với cậu ta như anh em, và Hoseok cũng vậy. Sự thay đổi thái độ đột ngột của Yoongi với Hoseok hẳn đã làm người em rối trí - đó không phải lỗi của Jimin khi do dự về điều này.

Jimin chậm rãi gật đầu với Yoongi, mặc dù cậu trông có vẻ vẫn khá sửng sốt trước lời nói của Yoongi. Yoongi nói lời cảm ơn với Jimin nhẹ nhàng nở một nụ cười yếu ớt.

[V-trans] KILLER KILLER || BTS THRILLER ||Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ