Lâm Hiểu dần dần thăm dò tính tính Đường Thiên Dật, nếu như chính mình không cùng Đường Thiên Dật đi ra ngoài, hắn sẽ tự giam mình trong phòng với cô, nếu hắn ra ngoài trở về mà Lâm Hiểu lại trốn vào không gian, Đường Thiên Dật rất không cao hứng, cả người liền u ám thâm trầm, ý vị này Lâm Hiểu trên giường nhất định phải nịnh nọt hắn, hắn mới không tức giận.
Cho nên, mỗi khi tiến vào không gian, cô thời khắc đều sẽ chú ý động tĩnh bên ngoài, bảo đảm khi Đường Thiên Dật tiến vào phòng đều có thể nhìn thấy mình.
Hôm nay Đường Thiên Dật lại muốn đi ra ngoài, buổi sáng Lâm Hiểu bắt đầu dự tính chơi xấu, Đường Thiên Dật không thích Lâm Hiểu đi theo hắn ra ngoài mạo hiểm, hắn cho rằng như vậy quá nguy hiểm.
Nhưng để Lâm Hiểu ngây ngốc trong phòng không làm việc gì, cô đích xác quá nhàm chán, lại nói, cô không phải là bông hoa ẻo lả dựa vào đàn ông. Thời điểm thất lạc với Đường Thiên Dật, cô chính mình ở mạt thế sinh tồn cũng không tệ. Đương nhiên lời này Lâm Hiểu không dám nói với Đường Thiên Dật, hiện thời hắn trở nên vô cùng nhạy cảm, khống chế dục cực mạnh, một ý không hài lòng là có thể chính mình bị ăn "đau khổ".
Hiện tại chính mình muốn cầu cạnh Đường Thiên Dật, Lâm Hiểu tự nhiên phải làm nũng, cô toàn thân dán vào trong người Đường Thiên Dật, "Dật ca ca, có thể dẫn em đi theo cùng nha? Em bảo đảm nhất định ngoan ngoãn đợi ở bên cạnh anh."
Đường Thiên Dật ôm Lâm Hiểu vào trong ngực, ngồi ở đầu giường, trên mặt còn mang theo tia lười biếng mới vừa rời giường, híp mắt, không nói không được, cũng không nói đồng ý.
Lâm Hiểu vừa nhìn thấy có hy vọng, ánh mắt sáng ngời, không ngừng cố gắng, "Dật ca ca, em không muốn tách ra khỏi anh. Anh đi vài ngày, cũng không biết em ở chỗ này lo lắng biết bao nhiêu. Hơn nữa, nếu em không ra chiến đấu, ở mạt thế rất khó sinh tồn được, mặc dù có anh bảo vệ, nhưng khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn, em phải có thực lực tự bảo vệ được mình, anh nói có phải không?"
Đường Thiên Dật mới không nghe Lâm Hiểu nói chuyện phiếm, sáng sớm cô làm nũng, cũng chỉ bởi vì một mình ở biệt thự quá nhàm chán mà thôi, bất quá cô cũng nói được trọng điểm, mình xác thực không thể nhốt cô mãi trong phòng, cô nhất định phải mạnh mẽ lên. Cũng như cô nói, chính mình không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ cô, nếu vạn nhất có việc phát sinh ngoài ý muốn, mà cô lại không có thực lực tự bảo vệ mình...
Đường Thiên Dật ôm chặt lấy cánh tay Lâm Hiểu, hắn sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh, Đường Thiên Dật mở miệng, thanh âm mang theo tiếng rên rỉ cùng gợi cảm, "Có thể."
"Thực?" Lâm Hiểu cao hứng ngồi dậy, đóng dấu lên khuôn mặt tuấn tú của Đường Thiên Dật một cái hôn vang dội, nhưng rất nhanh cô liền cao hứng không nổi, rõ ràng cảm giác được có một thứ cứng rắn nóng hừng hực đỉnh đỉnh lên mông mình, mà Đường Thiên Dật đã nguy hiểm nheo mắt lại. Không xong, buổi sáng đàn ông nguy hiểm như thế nào, cô sao lại quên đi?
Lâm Hiểu phút chốc rời giường, vội vàng mặc quần áo, Đường Thiên Dật ngược lại không kéo Lâm Hiểu trở lại giường, hôm nay có chính sự phải làm, vạn nhất hắn không khống chế được, Lâm Hiểu phải ở không gian qua thật lâu mới có thể hồi phục, cô ấy nhất định sẽ tức giận không để ý tới mình. Kỳ thật hắn ở phương diện khác điều khiển rất tốt, chỉ là vừa gặp phải Lâm Hiểu quân lính liền tan rã.
BẠN ĐANG ĐỌC
|EDIT - HOÀN| Ôm chặt bắp đùi nhân vật phản diện - Thái Uyển
خيال علميLời editor: 14/3/2020 Tình hình rất ư là tình hình là, dịch cúm Corona Vũ Hán đang tràn lan khắp thế giới :( Đột nhiên mình nghĩ đến những câu chuyện thời mạt thế. Vậy là... Đào hố mới! Mong mọi người được bình yên! Yêu yêu... === "Ôm chặt bắp đùi...