Chương 58: Võ sinh trong tuyết

26 0 0
                                    


Lúc này,Chu Thế Cung đã được  lang trung trong thôn cứu chữa,trở về trong phòng,cái chết của hai đứa cháu chắc chắn là một đả kích rất lớn với ông ta,đôi mắt đỏ ửng trống rỗng,miệng không ngừng đọc tên Chu Vũ và Chu Hằng
Tôi cũng không quan tâm tình hình bây giờ nữa,vội vàng nói ra một lượt chuyện Phùng Tùng vừa nãy nhập vào mấy con rối gỗ
" chú Cung,nếu như thật sự muốn diệt trừ hồn phách của Phùng Tùng,thì cần đốt hết tất cả những con rối gỗ,chú thấy thế nào"
Tôi thăm dò hỏi Chu Thế Cung,dù gì những người gỗ này cũng liên quan đến kế sinh nhai của họ,tôi cũng không dám tự quyết định
Chu Thế Cung bối rối quay đầu lại nhìn tôi,dứt khoát gật đầu :" đốt đi,đốt đi,đốt cũng tốt,đốt cũng tốt"
Nói xong,Chu Thế Cung chạy đến trước quan tài của Chu Vũ và Chu Hằng,đôi tay  vuốt ve nắp quan tài,hai hàng nước mắt tuôn trào
Chu Thế Cung đứng ngơ ngác ở đó một lúc,sau đó không nói gì,vứt tất cả những con rối gỗ ở trong nhà ra ngoài tuyết
" trước đây lúc bọn trẻ vẫn còn,tôi chí ít cũng có một điểm tựa,bây giờ chúng chết rồi,điểm tựa của tôi cũng không còn nữa,còn giữ lại những cái này làm gì?"
chu Thế Cung vừa nói,vừa cầm một thùng xăng,đổ lên những con rối gỗ trên nền tuyết
Sau khi đổ xong xăng,Chu Thế Cung ngồi lên nền tuyết hút thuốc,đợi sau khi thuốc cháy hết,mới đứng dậy,tiện tay vứt tàn thuốc lên đống người gỗ kia,đi vào phòng đầu không ngoảnh lại
Người gỗ nhanh chóng cháy tàn rụi ,ngọn lửa cháy phừng phừng trước căn nhà,Chu Thế Cung trốn trong phòng,than khóc đầy tuyệt vọng
Người gỗ của nhà Chu Thế Cung đã bị đốt sạch,tôi thở phào nhẹ hõm,sau đó không dám chần chừ nữa,vội vàng đi đến 7 nhà còn lại
So với kế sinh nhai,mạng sống mãi mãi quan trọng hơn
7 nhà này đều đã có người chết,họ sợ Phùng Tùng sẽ tiếp tục tìm đến,sau khi tôi nói với họ hồn của Phùng Tùng nhập vào trong người gỗ,7 nhà này không hề do dự,lần lượt nghe theo kiến nghị của tôi,đốt hết người gỗ trong nhà mình,thống nhất cùng đốt sạch,tôi cũng làm cho mỗi người một lá bùa bình an,tránh việc thời gian này Phùng Tùng tiếp tục tìm đến họ
Tất cả người gỗ trong thôn Tân Mộc lúc này dần dần biến thành tàn tro,trước đó,tôi còn đặt biệt bảo họ giữ lại cho tôi một con rối gỗ
Sau khi tất cả đều đã đốt sạch,hồn của Phùng Tùng hết chốn nương tựa,ông ta chỉ có thể chui vào trong con rối gỗ trong tay tôi,trên trán con rối gỗ này đã bị tôi dán một lá huyết bùa trấn hồn,bên cạnh còn đặt một chậu máu chó đen,chỉ cần hồn của ông ta xuất hiện,tôi lập tức có thể làm ông ta tan thành mây khói
Nhưng làm cho tôi thất vọng là,đợi sau khi tất cả người gỗ đều đã bị đốt hết,hồn của Phùng Tùng vẫn không có dấu hiệu xuất hiện,người gỗ trong tay tôi bình yên đứng trong tuyết,không hề có chút động tĩnh nào
" thím Chương,người gỗ trong nhà gì đều lấy  ra hết chưa?"
Sắc mặt của tôi có chút khó coi,bây giờ ngoài Chu gia,chủ nhà của 7 nhà còn lại đều ở đây,tôi lập tức hỏi
Thím Chương gật đầu,nói rằng chuyện này liên quan đến sinh mạng cả nhà mình,nên đều đã lôi ra hết
Tôi chau mày,lẽ nào là tôi đã làm sai gì rồi,hoặc là,còn có người gỗ bị tôi bỏ sót
Đúng rồi,Chu Vũ và Chu Hằng
Tôi đột nhiên nhớ ra,sau khi Chu Vũ và Chu Hằng đông chết,tôi tìm thấy hai  người gỗ từ trong người tuyết,hai con đó,tôi nhất thời đã vứt đi
" mọi người ở đây canh chừng con rối gỗ này,một khi có gì bất thường,trực tiếp đổ máu chó đen lên người nó"
Tôi nói một tiếng với mọi người,sau đó cầm một bình xăng,hớt hải chạy ra ngoài
Tôi đi được một lúc,sau đó đến một cái ruộng không xa lắm,cầm đèn pin lên cẩn thận tìm kiếm,sau một lúc,tôi cuối cùng cũng đã tìm thấy một con rối tiểu sinh ( vai diễn thư sinh trong kinh kịch).nhưng con võ sinh mặt đỏ còn lại thì lại không tìm thấy
Tôi đổ xăng lên người con rối đó,lập tức thiêu cháy nó,sau đó tiếp tục cầm đèn pin lên,men theo bờ ruộng tìm con còn lại
" ....................."
Lúc tôi đang vội vã tìm kiếm,tôi đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng hát trong vở " trường bản pha"
Tôi quay đầu lại,thì nhìn thấy cách tôi tầm 100m,có một võ sinh mặt được vẽ màu đỏ,mặc áo giáp sắt cắm cờ sau lưng,đang độc diễn một khúc kinh kịch trong tuyết,âm thanh của nó vang vọng rõ ràng,trang phục trên người lất phất trong gió,cả người hòa nhập vào trong màn tuyết trắng trong màn đêm,trông vô cùng quái dị
" một hồn phách nhập vào người gỗ mà thôi,lại dám tự xưng là Triệu Tử Long ( khúc hát ở trên con này xưng là " toàn thiên hạ có ai không biết đến Triệu Tử Long ta,ad không dịch được hết khúc hát,nhưng đại ý là võ sĩ tự xưng mình giỏi )
Nhìn võ sinh đứng trong tuyết,tôi cười chế giễu,võ sinh này,chính là con rối gỗ mà tôi đang tìm,nếu như tôi đoán không nhầm,hồn phách của Phùng Tùng nhất định đã nhập vào người nó
Tôi lấy ra một lá huyết bùa trấn hồn,lập tức đi về phía võ sinh kia,nhưng võ sinh dường như không quan tâm đến việc tôi lại gần,vẫn đứng nguyên đó hát,,tiếng hát càng ngày càng vang vọng
Lúc này tôi đã đi đến gần nó tầm 20m,nhưng nó vẫn bày ra vẻ thờ ờ,hoàn toàn không chú ý đến sự tồn tại của tôi,làm trong lòng tôi bất chợt hoang manng
Tôi dừng bước chân lại,nhìn xung quanh một cái,nhưng trên nền tuyết trắng,ngoài tôi và con võ sinh này,không hề nhìn thấy người hay hồn ma thứ 3 nào ở đây cả
Rắc rắc
Một âm thanh băng nứt vỡ vang lên bên tai tôi,tôi bất chợt quay đầu lại,thì giật mình phát hiện,mặt tuyết dưới chân tôi,không biết từ lúc nào đã bị nứt thành những vết nứt dài,nước từ trong những tảng băng đó trào ra
Nơi mà tôi đứng,không phải là ruộng,cũng không phải dường đi,mà là một hồ nước bị băng đá che phủ
Tôi ngẩng đầu nhìn võ sinh đó,thì thấy màn biểu diễn của nó không biết đã dừng lại từ lúc nào,hắn nhìn tôi,trên mặt nở một nụ cười tà mị
Tôi không dám chần chờ nữa,vội vàng quay người chạy lên trên bờ
Nhưng mà tốc độ băng nứt quá nhanh,chân tôi vừa mới nhấc lên,toàn bộ bề mặt băng đã nứt toác,cả người tôi lập tức rơi vào trong nước lạnh
Đồ áo trên người nhanh chóng hút nước,làm cho cả người tôi càng ngày càng nặng,cứ chìm xuống đáy hồ,tôi vội vàng cởi đồ áo trên người ra,cắn răng chịu cái lạnh thấu xương,giãy dụa bơi lên mặt nước
Nhưng mà,đầu của tôi chưa kịp ngoi lên mặt nước,thì cảm giác thấy có thứ gì đó đang kéo lấy chân của tôi,tôi quay đầu lại nhìn,chỉ thấy võ sinh kia không biết từ lúc nào đã nhảy xuống nước,tóm chặt kéo tôi xuống dưới
Võ sinh này,Phùng Tùng này,hắn ta muốn dìm chết tôi ở đây
Tôi gấp gáp,vội vàng lôi ra một lá huyết bùa trấn hồn ,nhưng huyết bùa vừa thấm nước liền lập tức nhàu nát,hết cách ,tôi chỉ đành một lần nữa cắn rách ngón tay
Máu tươi trào ra hòa tan vào trong nước,tôi không làm bừa,sử dụng thủy hành thuật mà Thẩm Trường Thu dạy,nhanh chóng ngưng kết những giọt máu đó thành bùa ở trong nước,trực tiếp đánh vào tên võ sinh đang dùng sức kéo tôi xuống đáy
Huyết bùa trấn hồn,trực tiếp đánh lên trán nó,tôi nhìn thấy tên võ sinh kia buông lỏng tôi ra,hắn ôm lấy đầu kêu lên thảm thiết,một trận khói đen hội tụ thành bọt nước không ngừng tỏa ra từ trên người hắn,còn trên mặt hắn,lúc thì biến thành một tên võ sinh,lúc thì biến thành Phùng Tùng,cuối cùng biến mất trong nước
Nhìn thấy cảnh này,tôi thở phào nhẹ nhõm,còn con rối gỗ võ sinh bị Phùng Tùng nhập kia cũng hiện nguyên hình,những khớp gỗ tạo thành cơ thể nó đã bị tách rời ra,bay lung tung trong nước
Tôi cũng không dám tiếp tục ở trong nước lạnh nữa,vội vàng bơi lên mặt nước
ục ục ục
tốn rất nhiều công sức,tôi cuối cùng cũng bơi được lên bờ,thở hồng hộc,lúc này toàn thân tôi ướt đẫm,vết thương dùng băng gạc băng bó trên người lúc này cũng đã thấm máu,một trận gió lạnh thổi qua,cơ thể tôi bắt đầu không ngừng run rẩy
" không...không"
Trên bờ ruộng, nơi con đường 7 gia đình kia đốt người gỗ,lúc này tôi cuối cùng đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết đến từ Phùng Tùng.
Chương 59  Một cái vé xem hí kịch
Sau khi hai con rối gỗ tiểu sinh và võ sinh bị tiêu diệt,hồn phách của Phùng Tùng bắt buộc phải tìm đến một con rối gỗ khác,trong thôn Tân Mộc,chỉ còn lại con rối gỗ mà tôi đã dán bùa lên trán
Sau khi hồn phách của Phùng Tùng nhập lên con rối đó,huyết bùa trân hồn trực tiếp làm ông ta hiện nguyên hình,những người dân ở bên cạnh lập tức hất máu chó đen lên người ông ta,hồn phách của Phùng Tùng tan thành mây khói
Phùng Tùng đã giết chết 7 người liên tiếp,lúc này cuối cùng cũng đã bị diệt trừ,còn 7 gia đình kia cũng nhanh chóng phát hiện tôi sắp đông thành đá,vội vàng khiêng tôi vào trong nhà Chu gia,đốt lửa đun canh gừng cho tôi,sau một lúc,lạnh cóng trên người tôi đã được xua đi
" thím Chương,Phùng Tùng trước đây từng hát kinh kịch à?"
sau chuyện này,tôi vừa băng bó lại vết thương,vừa hỏi 7 gia đình bên cạnh
Tôi phát hiện,Người gỗ mà Phùng Tùng dùng,đều là những nhân vật thường thấy trong kinh kịch,hơn nữa những người gỗ này đều đối xứng với mỗi một người mà ông ta giết
Trong lúc nói chuyện tôi cẩn thận hỏi người nhà 7 gia đình kia ,những con rối gỗ xuất hiện bên cạnh người chết có dáng vẻ như thế nào,két quả những gì họ nói,đều tương ứng với đặc trưng của mỗi người đã chết
Đối với nghi vấn của tôi,thím Chương lắc đầu,mấy gia đình họ đều cùng là người làm nghề thủ công,tuy họ có hiểu biết chút ít về kinh kịch,nhưng mà nói đến hát,thì hoàn toàn không có
Điều này làm tôi thấy rất kì lạ,Phùng Tùng không học qua kinh kịch,vậy thì lúc ông ta giết người,sao không tùy ý sử dụng,vì sao phải cứ dùng những con rối khác nhau để giết những người khác nhau
Hơn nữa lúc nãy khi hắn nhập lên người võ sinh,khúc hát mà hắn hát,cho tôi một cảm giác đó là một người hát kịch có thâm niên mấy chục năm
Phùng Tùng không hiểu về kinh kịch,ông ta cũng không hiểu đạo pháp,nhưng trước khi chết lại đặc biệt dặn dò người nhà,hỏa thiêu thi thể cùng người gỗ vơi ông ta,thậm chí còn thông qua việc nhập hồn vào người gỗ để báo thù
Tôi nghĩ,sau lưng ông ta rất có khả năng còn có một cao nhân khác,mà cao nhân này,không chỉ tinh thông về kinh kịch,mà đạo pháp e rằng cũng không tầm thường
" đúng rồi,Phùng Tùng bình thường quan hệ rộng với những người trong nhà hát kịch không?" toi hỏi thím Chương
Thím chương nghĩ một lúc rồi trả lời : " đúng rồi,nhạc phụ của Phùng Tùng chính là một diễn viên kịch lão làng trong nhà hát kịch huyện Tinh Sa,sau khi Phùng Tùng chết,vợ của ông ta mang tro cốt cùng con cái đến đó nương tựa"
" huyện Tinh Sa ở đâu? Nhạc phụ của Phùng Tùng tên gì?" trong lòng tôi bồn chồn,hỏi
Một người dân thôn khác trả lời : " huyện Tinh Sa cách đầy chừng 50km ,còn về nhạc phụ của Phùng Tùng,nghe nói hình như tên là Phương Trung Chính... ,tiểu đạo trưởng,cậu hỏi những cái này làm gì
" không có gì,chỉ là tiện miệng hỏi thôi"
Tôi cười,không nói sự bất an ở trong lòng ra,tránh làm cho họ sợ hãi
Phùng Tùng sở dĩ nhập lên người những con rối gỗ,liệu có liên quan đến tên Phương Trung Chính này không
Nghĩ đến đây,trong lòng tôi đột nhiên hoảng sợ,nếu như Phương Trung Chinh này thật sự là một người của đạo gia,vậy thì đạo hành của ông ta khẳng định không thua kém tôi,mà bây giờ tôi ta hủy diệt con rể của ông ta,ông ta còn không đến tìm tôi tính sổ sao?
Với những nỗi lo không biết trước này,tôi đột nhiên lạnh người,liên quan đến sự an toàn của bản thân,tôi cảm thấy bản thân không thể tiếp tục ở lại đây nữa,tránh như lúc đầu Trần đạo sĩ nói,không cẩn thận thì chết ở đất khách quê người
Sau khi thấy tôi đã ổn,mọi người cảm ơn tôi,còn đưa cho tôi một ít tiền,sau đó lần lượt rời đi
Tôi mang theo tâm trạng lo lắng,tắt đèn đi ngủ
Tối nay,ngoài cảm lạnh và chút đau của vết thương,cũng xem như là ngủ một giấc ngon,đợi đến lúc thức dậy,thời gian đã là 9h sáng,tôi vương tay tìm kiếm y phục ở đầu giường,thì đập trúng một thứ gì đó cứng
Tôi cảm giác có gì đó không đúng,bất chợt mở mắt ra,giật mình phát hiện trên đầu giường không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người gô
Con rối gỗ trong kinh kịch này vẽ một khuôn mặt trắng đen xen kẽ,trên trán màu đen còn in một vầng trăng lưỡi liềm màu trắng,con rối gỗ ấy cứ thế nhìn tôi,làm cho tôi rung cầm cập
Cả người tôi lập tức nhảy khỏi giường
Chuyện gì vậy? người gỗ trong thôn Tân mộc không phải đốt hết rồi sao,sao trong phòng này đột nhiên lại có thêm một con,hơn nữa nó làm sao chạy được vào trong phòng tôi
Trong lòng tôi bắt đầu thấy sợ hãi,chày giáng ma lập tức được tôi nắm chặt
Nhưng sau một lúc,con rỗi gỗ này vẫn không có động tĩnh gĩ,nó dường như thật sự là một vật vô thi vô giác,không hề giống như những gì tôi tưởng tượng,đột nhiên hóa thành ác quỷ xông về phía tôi
Tôi thở dài một tiếng,nhưng tim vẫn đập thình thịch không ngừng,dù gì con rối gỗ này cũng vô duyên vô cớ xuất hiện trong phòng tôi,tôi không cho rằng đó là chuyện tốt.
Tôi nhấc nó len,định vứt nó vào trong lò thiêu cháy,nhưng bên cạnh nó,tôi phát hiện một lá thư,trên thư viết 4 chữ : kính gửi Đỗ Minh
Lá thư này gửi cho tôi? Ai gửi vậy?
Tôi bị chuyện này làm cho rối loạn,lập tức xé thư ra
Nội dung trong thư rất đơn giản,chỉ lác đác mấy chứ : tối nay đến nhà hát xem kịch,cậu không đến,tất cả người trong thôn sẽ chết
Ngoài lá thư này ra,trong bức thư,còn có một vé xem kịch
Nhà hát kịch Tinh Sa " Bao Chửng chém thái sư" – Phương Trung Chính diễn chính
Nhìn thấy lá thư cùng vé xem kịch,cả người tôi lập tức đờ đẫn
Thật đúng là muốn gì được nấy,tôi không ngờ rằng,hôm qua tôi vừa mới hỏi tin tức liên quan đén Phương Trung Chính,sáng hôm nay ,con rối gỗ này cùng vé xem kịch đã xuất hiện trong phòng tôi,tôi bây giờ còn không biết được là chúng làm sao mà vào được trong phòng
Tôi không đến,người trong thôn sẽ chết,toàn thôn ở đây không cần nói cũng biết là thôn Tân Mộc
Tôi không dám hoài nghi chuyện này là kẻ nào giở trò,tôi cũng không dám nghi ngờ câu nói này là thật hay giả,tôi chỉ biết,phiền phức của tôi đến rồi!
Trong lòng tôi vô cùng lo lắng,suy nghĩ cũng hoảng loạn
Nhìn thấy lá thư này,bảo tôi tối nay đi xem kịch,rốt cuộc tôi nên đi hay không
Nếu như tôi đi,còn mạng để mà quay về không,nếu như tôi không đi,người thôn tân Mộc liệu có giống như những gì trên thư nói,đều sẽ chết hết,trong lòng tôi vô cùng mâu thuẫn,không biết giải quyết như thế nào
Đúng lúc này,Chu Thế Cung nghe thấy động tĩnh trong phòng tôi,gõ cửa
Hai đưa cháu đã chết,Chu Thế Cung đổ bệnh,cơ thể nhanh chóng gầy đi rất nhiều,lúc nhìn thấy con rối gỗ đầu giường,cùng ngơ ngác nhìn thấy lá thư trong tay tôi,đôi mắt tràn đầy tia máu lập tức lộ ra sự sợ hãi
" chuyện...chuyện này là sao" Chu Thế Cung hoảng hốt hỏi
Tôi cũng không biết nên trả lời thế nào,đưa thư cho ông ta
Sau khi xem xong thư,,đồng tử của ông ta co lại,môi mấp máy : " Phương Trung Chính,Phương Trung Chính...quả nhiên là lão súc sinh này,quả nhiên là ông ta,ông ta đã giết hai đứa cháu của tôi,ông ta phải đền mạng"
Nói xong Chu Thế Cung cầm vé xem kịch lên loạng choạng bước ra ngoài
" này,chú Cung ,chú đi đâu? Chú đừng làm bừa đó"
Chu thế cung đã đi ra ngoài,tôi lo lắng,vội vàng mặc đồ áo đuổi theo
Lúc tôi chạy ra ngoài,tôi nhìn thấy Chu Thế Cung đã khởi động máy cày dựng trước cổng,ông ta nhét vé xem kịch cùng một cây súng vào trong người
Nhìn thấy chuyện này,tôi không cần đoán cũng biết,Chu Thế Cung định did đến nhà hát kịch Tinh Sa tìm Phương Trung Chính báo thù
Tôi cố gắng khuyên Chu ThẾ Cung,đừng xúc động,nhưng ông ta bỏ ngoài tai,ngược lại còn đạp ga muốn rời đi
Tuy tôi không muốn đi,nhưng không yên tâm sự an toàn của ông ta,nên chỉ đành ngồi lên xe cùng ông ta

Âm Quan Minh ThêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ