Chương 19

216 7 0
                                    

-Bối Bối! Chúc mừng nàng trở lại Thiên giới! Chúc mừng nàng đã kết thúc kỳ hạn chịu khổ ở nhân gian!

Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối đã mãn hạn ở nhân gian, giờ cho phục hồi tiên thuật, trở lại Thiên đình.

Các vị tiên nể mặt Cửu Hoàng tử, đều ra cổng Thiên đình đón tiếp nàng. Tất nhiên, người vui mừng nhất chính là Cửu Hoàng Tử.

-À! Hai mươi ngày này qua thật nhanh!

Hoàng tử vỗ nhẹ lên vai Mễ Bối. Một ngày trên trời, một năm dưới trần.

"Hai mươi năm của mình, qua đi vừa chậm rãi lại vừa vội vã, vừa chân thực lại vừa phong phú, cảm động, vui vẻ... cuộc sống của tiên nhân có nhàn nhã hơn nữa, cũng không thể bì được 1 chữ tình ở nhân gian." Mễ Bối thầm nghĩ.

Trong buổi tiệc, các tiên đều vui vẻ ăn uống, không ai chú ý đến Mễ Bối 1 mình lén vào nơi ở của Ngọc Đế.

-Đào Hoa Tiên Tử, cô muốn cứu kẻ đã chết 2 tiếng đồng hồ đó, chỉ dựa vào Đại Hoàn Đơn thì không đủ đâu.

Thái Thượng Lão Quân vuốt vuốt hàng râu bạc trắng như cước, chậm rãi nói.

-Vậy phải làm sao? Phải làm sao mới được? Lão Quân mau nói đi!

-Trừ phi... là dùng đến Long Châu của Ngọc Đế! Có điều Long Châu là linh vật đệ nhất của Thiên giới, muốn nhìn thấy đã khó, huống chi là lấy dùng. Tuy cô là con dâu của Ngọc Đế, nhưng e là cũng không phải dễ!

-Long Châu ở đâu?

Mễ Bối không sợ nguy hiểm, không hề do dự hỏi.

-Ở trong cung của Ngọc Đế, ngay chính giữa Long sàng.

Còn chưa nghe hết, Mễ Bối đã co chân chạy đi.

-Này! Mễ Bối! Phải nhớ cho kỹ! Long Châu là linh vật, đem xuống nhân gian sẽ mất đi sức mạnh! Muốn cứu người, thì phải ngậm nó trong miệng! Nhưng làm vậy, miệng cô sẽ bị thiêu cháy đó!

...

-Kẻ nào? Kẻ nào đã trộm Long Châu của ta?

Ngọc Đế thấy bảo vật bị mất, liền nổi giận lôi đình.

-Bẩm... bẩm Ngọc Đế... vừa rồi... Đào Hoa Tiên Tử Mễ Bối... miệng ngậm thứ gì đó, đánh bị thương Thiên Tướng, trốn xuống trần gian rồi!

-Hả?

-Hả?

Ngọc Đế và Cửu Hoàng tử đồng thanh hét lên.

-Không thể được! Mễ Bối...

Cửu Hoàng tử đau đớn kêu lên.

-Người đâu! Phái Tứ Đại Thiên Vương xuống bắt Mễ Bối lên Thiên đình...

...

Đột nhiên, sấm chớp đùng đùng. Vừa rồi vẫn còn nắng, giờ mây đen đã phủ kín cả bầu trời. Đúng là thời tiết tháng Sau như mặt trẻ con. Muốn cười là cười. Muốn khóc là khóc.

Yêu anh hơn cả tử thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ