Xin lỗi mọi người, để mọi người đợi lâu rồi.
Dạo này tui bận ôn thi tuyển quá nên ko có thời gian với lại trong nhà còn quá nhiều việc phải làm.Chap 14:
Dù sao Tưởng Văn Húc cũng còn trẻ, lúc sự nghiệp thành công khó mà thoát được bệnh chung của đàn ông, căn bệnh đứng núi này trông núi nọ, trái ôm vợ phải ôm bồ*. Nhưng Tưởng Văn Húc đã quên người sống với hắn dù có ôn hòa mấy thì vẫn là một thằng đàn ông, vì tình yêu nên cậu mới chấp nhận việc hắn phóng túng, còn vì sao cậu lại cố chấp đến vậy thì hắn không tài nào hiểu nổi.
*Gốc là Gia lý hồng kỳ bất đảo ngoại diện thải kỳ phiêu phiêu - Cờ đỏ trong nhà không đổ, còn cờ màu bên ngoài phấp phơi tung bay. Cờ đỏ được ví như vợ hợp pháp, cờ màu là bồ nhí, ý cả câu là người đàn ông muốn cả vợ và bồ nhí mình sống hoà hợp với nhau. Tui mạn phép edit lại như trên cho dễ hiểu tí.
Hạ Tri Thư buộc mình nén xuống cảm giác buồn nôn sau khi ăn xong, ngồi thất thần nơi ban công rực rỡ ánh mặt trời. Cậu nhìn chiếc nhẫn bạc đã bị oxy hoá ngả sang màu đen trên ngón tay, khoé mắt ươn ướt.
Toàn bộ tình cảm của mười bốn năm này, chỉ vậy thôi sao? Hay đúng hơn là chung hoạn nạn dễ dàng, cùng giàu sang mới khó?
Hạ Tri Thư chưa từng thấy hối hận rõ ràng như lúc này, không phải hối hận hơn mười năm liều lĩnh yêu kia, cái cậu tiếc nuối là đã chạy theo tình yêu mà bỏ mất ước mơ của mình. Không nên hạ thấp giới hạn của mình đến vậy, không nên từ bỏ tâm nguyện ra ngoài xây dựng đất trời của một người đàn ông.
Tưởng Văn Húc ở nhà được một ngày lại đi, nghe nói là chủ quản gọi điện báo với hắn có một đơn hàng lớn xảy ra phiền phức. Nhưng lần này trước khi đi hắn còn nói hết bận sẽ về sớm.
Hạ Tri Thư choàng một cái khăn quàng cổ cashmere dày màu lam phớt hồng cho Tưởng Văn Húc, sau đó cười phất tay một cái: "Đừng ngốc nữa, em biết anh không sợ lạnh, nhưng thân thể không chịu nổi gió đâu."
Tưởng Văn Húc cũng phối hợp hôn má Hạ Tri Thư một cái, thức thời không đề cập đến Ngải Tử Du, cầm chìa khoá xe ra cửa.
Hạ Tri Thư từ ban công nhìn Tưởng Văn Húc rời đi, khẽ thở dài rồi gọi điện thoại cho Ngải Tử Du, lập tức có người bắt máy: "Bác sĩ Ngải, bây giờ anh có bận không?"
"Cậu tới đi, hôm nay là ca trực của tôi, buổi chiều có ca phẫu thuật, đến sớm một chút cũng được."
"Ừ, làm phiền anh rồi." Hạ Tri Thư gẩy gẩy tóc mái đã quá dài, nghĩ lát nữa về sẽ đi cắt tóc.
Bên kia Ngải Tử Du hơi dừng một chút mới nói thêm một câu không liên quan đến trị liệu: "Hôm nay nhiệt độ thấp, nhớ mặc nhiều quần áo chút nhé."
Hạ Tri Thư sững sờ, lúc phản ứng lại liền vội vã nói cảm ơn, lại sợ ảnh hưởng đến công việc của Ngải Tử Du nên không nói nhiều nữa, cúp điện thoại đi thay quần áo.
BẠN ĐANG ĐỌC
10 Năm Yêu Anh Nhất
RomanceVui lòng không mang truyện đi bất cứ nơi đâu mà chưa xin phép Edit: Xoài Beta: Xoài Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, trước ngược thụ sau ngược công, buông thả tra công x ôn hoà quạnh quẽ thụ, BE. Độ dài: 81 chương + 5 phiên ngoại Ai ko thík thì out ra...