Chương XII. Cùng nhau thả thiên đăng

56 4 0
                                    

Vào đến chợ Liễu Thần Mục ôm eo Dương Tu Dật đi dạo xung quanh chợ. Bỗng Liễu Thần Mục nói Dương Tu Dật chờ hắn.
-"Quân Lịch, ngươi ở đây chờ ta một chút, ta sẽ quay lại ngay."
-"Ừ!"- Dương Tu Dật gật đầu.

Liễu Thần Mục đến chỗ chuyên rèn kiếm và bán kiếm mua một thanh Trọng Kiếm về tặng cho Dương Tu Dật.

Khi được Liễu Thần Mục tặng thanh Trọng Kiếm Dương Tu Dật chăm chú nhìn rồi nhẹ nhàng chạm tay lên thanh Trọng Kiếm. Sau đó y ôm lấy thanh Trọng Kiếm mà nâng niu nó.

Liễu Thần Mục nhìn Dương Tu Dật say mê với thanh Trọng Kiếm hắn hỏi.
-"Có thích không?"-
-"....Ta rất thích. Thần Mục, cám ơn ngươi."- Dương Tu Dật trả lời.
-"Còn cái này nữa, cho ngươi."-

Nói rồi Liễu Thần Mục lấy cái tay giấu phía sau lưng ra là một cây kẹo hồ lô ngào đường Liễu Thần Mục đưa lên cho Dương Tu Dật. Dương Tu Dật nhận lấy cây kẹo hồ lô ngào đường từ tay Liễu Thần Mục vui vẻ ăn. Xong y nhìn Liễu Thần Mục nói.
-"Cám ơn Thần Mục. Rất ngọt...."-

Cám ơn xong Dương Tu Dật cười mỉm với Liễu Thần Mục.

Nhìn cách mà Liễu Thần Mục bấy lâu nay đối xử với y. Trong thâm tâm của Dương Tu Dật bây giờ chỉ muốn nói rõ cho Liễu Thần Mục biết y thật sự là ai. Nhưng Dương Tu Dật lại sợ khi y nói ra liệu y và Liễu Thần Mục sẽ còn như xưa. Dương Tu Dật chỉ mong khi biết được sự thật Liễu Thần Mục vẫn sẽ yêu thương y. Và y với hắn sẽ được mãi mãi bên cạnh nhau đến bạc đầu.

Chợt Liễu Thần Mục rủ Dương Tu Dật đi thả đèn trời.
-"Quân Lịch, chúng ta đi thả thiên đăng đi"-
-"Ừm, được."- Dương Tu Dật đồng ý

Cả hai đi xuống một cái bè nổi bằng tre trên sông, rồi cùng nhau thả thiên đăng. Khi chiếc thiên đăng bay lên cao cả hai liền chấp tay ước nguyện. Dương Tu Dật ước.
-"Ta hy vọng, sau khi Thần Mục biết được ta là ai, ta vẫn có thể cùng Thần Mục bạc đầu không chia lìa."-

Coi như những điều trong thâm tâm của Dương Tu Dật nãy giờ, y gởi hết vào ước nguyện khi thả thiên đăng.

Ở đối điện Liễu Thần Mục nghiêng đầu lấy tay chống cằm tò mò.
-"Quân Lịch, ngươi ước nguyện gì thế?"-

Dương Tu Dật không trả lời y hỏi lại.
-"Còn Thần Mục thì sao, ngươi đã ước gì?"-

Liễu Thần Mục ra vẻ bí hiểm hắn lắc đầu.
-"Không thể nói, không thể nói."-

Dương Tu Dật cũng không vừa y lấy chống cằm cười nói lại với Liễu Thần Mục.
-"Nếu vậy, ta cũng không thể nói cho ngươi nghe được."-

Liễu Thần Mục không trả lời hắn chỉ đứng nhìn Dương Tu Dật mãi không rời mắt. Dương Tu Dật cũng vậy y cũng đứng nhìn lại hắn. Thời gian hiện giờ trong mắt cả hai như ngưng lại, còn thời gian bên ngoài thì cứ trôi nhanh đi.

Sau khi đi dạo trong chợ và cùng nhau thả thiên đăng cả hai đã trở về lại khách điếm.

Dương Tu Dật hiện đang ngồi tại bàn xoa cằm xem sổ sách. Liễu Thần Mục từ sau đi đến nhìn y tò mò.
-"Quân Lịch, ngươi biết xem sổ sách?"-

Dương Tu Dật để sổ sách trên bàn khoanh tay trước ngực nghiêng đầu nhắc lại chuyện cũ.
-"Biết chứ, không thì lúc ngươi ngủ quên, là ai giúp ngươi xem sổ sách?"-

[BL] [JX3] (ABO) Chính Là Lại Thượng NgươiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ