Đứng trước mộ Minho, Jisung rút tấm thẻ ngành của Minho ra, dòng chữ "Trung uý Lee Minho" nhoè dần bởi những giọt nước mắt.
"Anh dặn em giữ giùm anh, anh dặn em cất cẩn thận, khi nào anh về anh sẽ lấy lại mà, tại sao anh lại bỏ em ở đây một mình."
Jisung cứ đứng đó khóc, cứ như thể cậu khóc để chờ bàn tay ấm áp của Minho đến xoa đầu, dỗ dành cậu, cậu mới thôi. Changbin vốn định để cậu khóc cho thoả lòng, cho vơi đi nỗi buồn, nhưng nhìn bạn không có ý định dừng lại, cậu lặng lẽ ôm bạn vào lòng thủ thỉ: "Jisung, cậu phải ngoan thì Minho mới có thể thanh thản ra đi được chứ. Anh ấy ở trên kia nhìn cậu như vậy sẽ đau lòng lắm biết không?"
.....
Felix nước mắt lăn dài trên má, nhìn lên bầu trời xanh mỉm cười: "Em làm tốt lắm đúng không anh?"
...
Một hôm, trong khi cả đội đi điều tra, một mình Felix làm việc hành chính ở văn phòng. Đột nhiên, Minho kêu đau bụng, cậu dẫn Minho vào nhà vệ sinh, sau khi ngó nghiêng một vòng, Minho quay ra nhìn cậu: "Anh biết cậu không tin anh, nhưng anh nhờ cậu một việc, cậu nhất định phải làm, nếu cậu không tin anh, cậu có thể hỏi ý kiến Changbin, chỉ cậu ấy thôi, không được hỏi người khác, kể cả anh Chan, nhớ chưa?"
(Từ sau lần nói chuyện với Chan ở xe, cậu đã thấy thái độ kỳ lạ của Chan, có chút né tránh chuyện có gián điệp, nên cậu có chút bất an. Còn Changbin, theo quan sát của cậu, có chút nóng nảy, nhưng là người thông minh và vẫn luôn bảo vệ chính nghĩa. Cậu sẽ đặt niềm tin vào cậu ấy một lần.
Felix là anh chàng lương thiện, thật thà, thông minh nhưng thiếu kinh nghiệm, và vì mới về nên những chuyện trước đây, tuyệt đối không liên quan, mà bọn Hyunjin chắc cũng không mất công nuôi thêm một gián điệp, khi trong tay đã có một người khác, vì sợ lục đục nội bộ, nên Minho quyết định trao niềm tin vào hai người)
Felix gật đầu. Thật ra trong lòng Felix vẫn luôn ngưỡng mộ Minho, nhưng cậu chỉ được nghe danh thôi, chứ chưa gặp bao giờ. Sau vụ xô xát với Changbin, cậu biết anh là Minho. Nên mừng lắm, ở gần thần tượng là loại cảm xúc khó tả lắm.
"Cậu tìm giúp anh điện thoại của Jisung, có thể ở bệnh viện hoặc ở nhà cậu ấy, hoặc tủ đồ cá nhân, chắc chắn có người đã lục soát rồi, nhưng họ vẫn chưa thấy đâu, cậu cố tìm giúp anh, và nhớ phải làm âm thầm, không được lộ liễu, khó khăn thì cứ nhờ Changbin, đừng bảo là anh nhờ, nói là em nghi ngờ có Jisung tìm được kẻ phản bội trong đội ngũ cảnh sát nên bị thủ tiêu, để cậu ấy giúp. Cậu ấy rất giỏi đấy."
"Tìm kiếm tất cả dữ liệu trong điện thoại cậu ấy, đưa Changbin xem xét, nhớ kìm chế cái tính nóng nảy của cậu ấy."
"Cậu không tin anh thì không cần đưa anh xem, nhưng nếu cần anh phối hợp thì đừng ngại." - Minho từ tốn nói.
"Nhớ bảo vệ Jisung thật cẩn thận, vì phòng bệnh rất nguy hiểm, nếu được hãy tìm thế thân cho cậu ấy". - Em nhớ dặn Changbin cẩn thận nha.
"Anh có người quen ở bệnh viện này, cứ nói là người quen của Dr John, họ sẽ hiểu, em không tin thì cứ tìm hiểu thật kỹ nha, nhưng đừng muộn quá, vì họ sẽ ra tay trong thời gian anh ở đây."
![](https://img.wattpad.com/cover/233173927-288-k782223.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Anh... bây giờ là trai bao
FanfictionViết về một cảnh sát chấp nhận làm trai bao để nằm vùng, nhằm bắt tội phạm. Không có H, nhưng sẽ có những từ ngữ không phù hợp