Chương 8

4K 466 27
                                    

Trưa nắng chiếu, nắng ngày tháng 10 hơi gắt làm cho người cũng chảy nhớt theo. Tiếng nhạc nhẹ êm êm vang vọng khắp căn nhà, tiếng người rửa gì đó trong bếp, ở ngoài lại vang lên tiếng meo meo êm ái của chú mèo con lông xám đen. Đôi mắt của chú mèo này trong veo như nước, mỗi lần nó nhìn ai đó như phản chiếu hình ảnh người đó trong đôi mắt pha lê kia.

Quàng Thượng nằm dài trên sofa, nó nhỏ xíu chỉ mới một tháng tuổi thôi. Lông mịn màng lay lay trong cơn gió mát, ngồi dưới sàn là chủ nhân của nó. Cậu ta đang làm gì nhỉ? Nó tự hỏi. Bốn cái chân nhỏ xù lông đáp xuống dưới sàn lót thảm êm ái, nó đi đến bên cạnh chân chủ nhân, ngoan ngoãn dụi dụi đầu như muốn nói, nó đây này, nhìn nó đi.

Harry đang xem lại bản vẽ, cậu nghiêm cứu xem có nên thêm bớt nơi nào không. Đầu bút chì bị cắn nhè nhẹ, ý tưởng nảy lên rồi lại vụt tắt. Cậu bất mãn vò đầu, thở dài ngao ngán. Định xé bản vẽ này đi thì có cái gì đó vùi vào chân, cậu nhìn qua phì cười. Bế chú mèo con nhỏ bé kia lên, cậu dụi dụi vào đầu nó, nũng nịu nói:

"Quàng Thượng nha, thương quá đi mất." Mèo con khẽ meo lên, nó dường như hiểu chủ nhân đang nói cái gì, mũi dụi vào mũi cậu. Harry thấy mèo con thật ngoan, càng yêu thích bế càng hăng say. Cậu nằm dài trên thảm, để bé mèo trên ngực tuỳ ý nó lăng qua lăng lại. Bụng nhỏ cậu hình như hơi nhô ra, hay cậu tưởng tượng thì không biết, cũng có thể do ăn quá nhiều nên tích mỡ. Harry đưa tay xoa bụng mình, thầm thở dài đầy buồn tẻ, vẫn còn khối cơ mà đâu ra mà bụng mỡ.

Hình như bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, cậu bật dậy làm mèo con ngã xuống bên cạnh kêu lên thật đáng thương. Nó liếc nhìn cậu, gầm gừ rồi quay đít đi mất. Harry nhìn nó mà buồn cười, dì Bella đã đi ra mở cửa. Cậu xếp lại bàn tự hỏi chẳng biết ai dư hơi mà đến thăm cậu đây. Có ai rảnh đến vậy ta?

Đang ngồi trầm tư đoán xem ai đến, từ bên ngoài thanh niên trầm ổn theo dì Bella bước vào. Draco khoác trên người bộ comple xanh đen như thường ngày, tóc chải chuốt đơn giản làm lộ vẻ 'soái ca' của hắn. Vừa nhìn thấy cậu, khoé môi hắn chợt nảy nụ cười đầy thiện cảm.

Nhưng đáng tiếc nụ cười kia làm cậu sợ đến da gà nổi lên từng cục.

Liếc nhìn hắn, cậu muốn gào lên, đến đây làm gì? Nhưng chợt nhớ đến trong nội dung bản hợp đồng có điều khoảng, có người đến giám sát bất ngờ. Đừng nói tập đoàn mấy trăm người mà phải nhờ chủ tịch đến giám sát nhân viên quèn hay sao?

Draco đương nhiên thấy được trong đôi mắt cậu vang lên ánh lửa. Hắn cũng đành thôi, thật ra định kêu người đến, nhưng tập đoàn hơi bận vì hoàn thành hợp đồng với đối tác, chẳng còn ai rảnh cả. Mà hắn thì đang rối, định đi đâu đó cho thư giãn, đành nhận nhiệm vụ này để chạy ra ngoài ngắm trời.

Ai ngờ mới gặp đã bắt được đôi mắt của Harry như vậy, hắn tự nhiên muốn quay lại căn phòng máy lạnh của mình. Thấy cậu đứng lên, làm điệu bộ mời hắn ngồi. Harry dù sao cũng là người 'công tư phân minh', cậu dù chả ưu gì sếp nhưng chẳng làm sếp mất mặt. Dì Bella đem trà bánh ra, đôi mắt dì dù sao cũng 'trong nghề' lâu năm, dì đương nhiên nhận ra cái quái dị ở hai người, nhưng không nói gì tiếp tục vào bếp nấu cơm.

Tôi Không Sinh Con Cho Anh, Biến!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ