Sáng tinh mơ, tiếng chim trong vườn nhỏ hót líu lo, mấy con sẻ nhỏ bay nhảy trên táng cây lớn, chiếc lá xanh um che khuất những chú chim nhỏ. Bầu trời kia thật cao, mây trắng bay bay ửng trong nắng mới.
- Dạ, con sẽ về sớm...con nhớ mà...được rồi...dạ...dạ...con nhớ rồi...tạm biệt mẹ... - Harry tắt điện thoại, cậu lười biếng nằm dài trên giường, mặt chưa rửa, còn say say ngủ. Mới sáng sớm mọi người gọi một hai bắt cậu trưa về ăn cơm, cũng bởi tối nay có tiệc mừng thọ ông nội, ông nội cậu là từng là phù thuỷ nổi tiếng, một đời đứng trên hào quang chói lọi nên khoái nhất là linh đình để thiên hạ trợn mắt mà ghen tỵ. Cũng bởi vậy mà cậu chán nhất về nhà khi có tiệc. Tính cậu có hơi hơi trạch, chủ yếu do lười mà ra, đám đông cậu không ngại nhưng cứ cố cười còn mệt hơn chơi với lũ nhà giàu khi ở bên kia.
Nằm dài trên giường nhắm mắt ngủ một lát. Kệ đi lát về cũng chẳng sao, cũng đâu có làm cái gì, cứ ngủ đi.
Điện thoại lại reo lên, cậu mò tay lấy điện thoại, nhè nhè không thèm mở mắt mà nói: "Alo..."
Bên kia đầu dây, tiếng của người đàn ông mang nét ôn nhu vang lên "Con còn chưa dậy?"
Mới nghe tiếng oanh vàng của cha Sirius yêu dấu, bao nhiêu cái buồn ngủ cũng theo gió mà bay xa, cậu bật dậy, cười hì hì mà nói: "Con dậy rồi, dậy rồi."
- Quên đi, trưa về ăn cơm, con đó, mới về nhà mà cũng dọn ra ở riêng cho được. Về cho mọi người ôm một chút, nghe chưa. - Sirius bên đầu dây nghiêm khắt mà dặn dò. Được cha dặn dò, có ăn gan trời cậu cũng không dám cãi, liền liên tục hứa hẹn, thiếu điều đưa tay lên thề thốt.
Sirius cười ra nước mắt, y nghiêm đủ rồi dịu giọng nói: "Sáng lắm rồi, tập thể dục một lúc rồi ăn sáng, một lát rồi về. Nhớ ăn sáng đấy."
- Dạ con ăn ngay.
- Ừ, ngoan cha có quà để trong phòng con đó. Cha đi họp một lát, trưa gặp lại. - Nói xong liền tắt máy.
Harry được tha mạng, thở dài nằm rạp dưới giường. Nhà người ta có anh chị, còn cậu thì không có một người, dù cũng được yêu thương cưng chiều nhưng sao áp lực đến vậy? Nhiều lúc cậu tưởng mình như con lượm ngoài đường, nhưng sao được cậu với ba James giống nhau, còn mang đôi mắt của mẹ Lily nữa !? Con lượm sai rồi, chỉ có thể giống mẹ hiền của mình. Con trai giống mẹ, gia môn sao mà bất hạnh!
Than thì than nhưng cậu cũng lê thân xuống bếp, chiên đại cái trứng rồi lấy bánh mỳ ăn bậy cho qua bữa. Cậu nhớ cha đỡ đầu dặn phải về nhà ăn cơm trưa, nói vậy là nhắc cậu về sớm đi cha Sirius mà về không thấy là cậu chết chắc. Đành vậy, thân con một , bị ăn hiếp một chút cũng không sao.
- Bảo Bối à, ba con bị ăn hiếp đó, sau này phải bảo vệ ba nghe chưa ? - Cậu đưa tay xoa bụng, người ta viết trên mạng nói là phải nói chuyện nhiều với thai nhi để sau này con sẽ thân thiết với ba mẹ. Đến tháng nên cho nghe nhạc để phát triển trí tuệ, đọc sách đọc thơ đủ kiểu nữa. Cậu thấy khá phiền, nhưng kệ bồi cho Bảo Bối thông minh có mấy tháng cậu cũng ráng.
![](https://img.wattpad.com/cover/222717468-288-k729773.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tôi Không Sinh Con Cho Anh, Biến!
Romanzi rosa / ChickLitBìa truyện: Được lấy từ goods Under The Wisteria. Author : Ren Mochi (tôi chuyển ver nhưng tôi đánh máy chứ không copy vì tôi tôn trọng chất xám của tác giả) Couple gốc : Huỳnh Đồng Khánh x Trần Cảnh Yên Couple đã chuyển : Draco Lucius Malfoy x Harr...