Chương 24 : Tin vui hay buồn ?

2.6K 267 17
                                    

Sau khi thành công đuổi 2 người kia đi, soobin vội vàng kéo yeonjun vào nhà, đóng sầm cửa lại.

" Này soobin, em hơi quá đáng rồi. Jaemin chỉ đến để xin lỗi anh thôi. Vốn dĩ nhóc đấy đã lấy hết can đảm ra để xin lỗi anh rồi -" Soobin dường như không quan tâm đến lời càm ràm của anh, cậu đang bận rộn đưa mũi của mình đến gần vết cắn trên cổ anh, làm yeonjun không khỏi thấy nhột nhột.

" Em.. em làm gì thế...?". Anh thở dốc, có chút khẩn trương, vì anh biết hành động gì sẽ xảy ra sau khi soobin làm tư thế này.

" Mùi của cậu ta vẫn lảng vảng xung quanh anh, em không chấp nhận được".

Soobin tiếp tục ôm chặt lấy anh để cọ cọ cơ thể mình lên yeonjun, nhưng cậu vẫn chưa thấy hài lòng. Con mèo nhỏ trong lòng cậu lại đang đăm chiêu suy nghĩ, cứ thế này anh sẽ lại bị cậu lôi lên giường mất, giờ mới có 3 giờ chiều thôi, anh còn muốn ăn cơm tối trong tỉnh táo mà. 

" Dừng lại, anh có cách rồi " 

Con sói trắng nghiêng đầu, nhếch một bên lông mày lên biểu lộ sự thắc mắc. 

" Anh.. anh sẽ đi tắm ! Anh biết ý đồ của em rồi, và điều đấy là không được đâu nhé, chúng ta còn phải ăn tối nữa"

Sói trắng lùi lại, xịu mặt xuống, biểu lộ rõ sự không đồng tình. Nhưng cậu cũng đâu có dám cãi lại anh, nếu để yeonjun mà cáu lên, cậu sẽ phải ngủ một mình mất và soobin cực kì không muốn điều đấy xảy ra. Một tuần yeonjun chỉ đến ngủ với cậu có 3 buổi tối thôi, đâu thể bớt đi thêm được buổi nào nữa ? Thật sự muốn nhanh chóng đem anh đi về phương Bắc với mình, bám anh 24/7.

Yeonjun vội vàng chạy vào nhà tắm, thở phào một cái. Thật may là anh nhanh trí, và cũng thật may là soobin ngoan ngoãn nghe lời anh. Chẹp miệng, anh phải bắt đầu tắm rửa thôi. 

Nhìn vào trong gương, những vết thâm tím từ những tối hôm trước vẫn còn mờ mờ trên người anh, nhưng nhớ lại, anh thật sự không thấy đau đớn chút nào mà đó hoàn toàn là sự yêu thương của cục bông với anh, và nói thẳng ra thì, anh cũng không ngại có thêm những sắc tím xanh trên cơ thể mình lắm, chỉ là đôi khi nó làm anh thật sự khó xử khi phải mặc quần dài và áo dài tay vào ngay giữa mùa hè. Hơn nữa đây là phương Nam, nóng quanh năm, hầu như người làng anh coi quần áo chỉ để che chỗ thiết yếu, tiện thể cho việc đi săn. 

Nhưng từ lúc quen với soobin, anh buộc phải may hết đồ của mình thành dài tay. Một phần là vì anh biết cậu không thích anh lộ da thịt ra ngoài, và cũng một phần là vì những dấu hôn này đây. 

Trôi đi trong suy nghĩ, yeonjun đã tắm gần xong rồi. Chuấn bị ra ngoài, anh mới phát hiện ra là...

Anh không mang theo đồ để thay. 

Nhưng không sao cả, thật may là hôm nay anh có cầm theo túi quần áo mới may đi theo người. Anh hé hé cửa nhà tắm, đánh hơi thấy mùi của soobin đang ở rất gần, liền nhờ cậu lấy giúp anh túi đồ. 

" Binnie, lấy giúp anh túi quần áo với, anh để ở gần cửa ra vào đấy"

Soobin đang ngồi buồn chán đọc vài cuốn sách ở trên giường, vội nhảy phắt dậy theo lời anh lớn. Nhưng khi cậu mở được túi quần áo ra, có rất nhiều dấu chấm hỏi đang nhảy ra trong đầu cậu. " Cái này... mặc được hả ? " 

[ Soobjun ]|werewolf| My One And On1yNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ