Hình như có một ai đó đang chạm tay vào cơ thể anh, người này dùng lực rất nhẹ để cố gắng gọi anh tỉnh giấc. Trong cơn ngái ngủ, anh chợt nghĩ đến Gulf, người luôn bên cạnh anh mỗi đêm chỉ có cậu, thường ngày cậu cũng sẽ không dậy sớm trước để đánh thức anh, nay lại dùng lực yếu ớt như vậy lay anh dậy, chẳng lẽ Gulf cảm thấy không khỏe? Anh rất nhanh liền bị cái suy nghĩ xẹt ngang kia làm cho bật dậy nhanh chóng, gấp rút nhìn sang bên cạnh tìm kiếm thân ảnh Gulf. Anh là đang tự mình làm cho bản thân sợ hãi đến tim đập loạn xạ.
....
Mew bị hoàn cảnh trước mắt làm cho đứng hình vài giây. Đã xảy ra chuyện gì? Không lẽ tất cả những ngọt ngào, những ân ái anh cùng Gulf trải qua bao lâu nay chỉ là...một giấc mơ? Chẳng lẽ tất cả những thứ đó đều là do anh tưởng tượng mà ra? Không đúng, anh có thể chắc chắn rằng những cảm giác đó rất chân thực. Nhưng tại sao Gulf đang ngồi trước mắt anh đây chỉ là....một đứa bé? Một đứa bé chỉ mới 3 tuổi.Anh không tin, thật sự không muốn tin. Mew dùng tay, hết đập rồi nhéo lên mặt mình. Đây là mơ, chắc chắn chỉ là một giấc mơ, anh muốn tỉnh giấc, anh muốn thoát khỏi cái giấc mơ này.
Gulf ngồi bên cạnh mở to mắt nhìn anh, mắt bé tròn xoe chớp chớp không hiểu anh đang làm cái gì. Sau mới phát hiện hai má anh dần dần đỏ ửng lên mới vội vàng chồm người đứng lên, dùng hai bàn tay nho của mình ôm chặt lấy hai cánh tay Mew. Gulf bập bẹ những từ ngữ còn chưa rõ ràng
- Đau...Mew đánh vào mặt sẽ đau. Gulf....không muốn nhìn th....thấy anh bị thương
Hành động đình trệ, anh buông lỏng tay, dù đã cố gắng vẫn không thể thay đổi tình cảnh lúc này. Nhìn thấy đứa trẻ đáng yêu trước mặt sợ anh bị đau mà mắt cũng đã ngập một tầng nước liền mềm lòng, không cam tâm chấp nhận thực tại.
Mew dịu dàng gỡ hai tay nhỏ của Gulf, rồi vươn tay mình ra bế bé vào lòng. Lúc này anh mới đảo mắt một vòng xung quanh nơi mình đang ngồi. Mọi thứ hiện lên vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, xa lạ vì lâu nay anh cứ nghĩ mình đã cùng Gulf chuyển đi sang một căn nhà khác rộng lớn hơn, quen thuộc là bởi vì nơi này chính là căn nhà mà anh đã gắn bó suốt khoảng thời gian còn đi học.
Đầu nhỏ trên vai anh không an phận nhấc lên, đôi mắt long lanh của bé nhìn chằm chằm anh một lúc rồi chậm rãi đưa tay áp vào mặt anh. Gulf phồng má, kề sát mặt mình lại sau đó "phù", bao nhiêu nước bọt đều bắn vào mặt Mew, vậy mà không chỉ một cái, bé cứ liên tục thổi như vậy rất nhiều lần.
- Ha ha ha, Gulf làm gì vậy? Dơ quá!
Hành động ngây thơ và đáng yêu đó của bé lập tức dừng lại khi nghe anh cười và nói. Mắt Gulf sụp xuống, tủi thân hướng anh giải thích
- A...anh hết đau chưa? Lúc em đau, Mew đều làm như vậy và nói rằng thổi sẽ làm cho cơn đau bay hết nên em...
Ban nãy là anh không hiểu ý tốt của Gulf nên mới chọc bé một chút, không ngờ lại khiến bé con buồn bã như vậy liền gấp rút lên tiếng sửa chửa lỗi lầm
- Không không, anh không có ý la bé, anh chỉ đùa một chút thôi. Nào, Gulf đói rồi đúng chứ? Để anh bế em vào vệ sinh cá nhân rồi ra nấu cho em ăn
BẠN ĐANG ĐỌC
My little world_MewGulf_
FanfictionBảo bối của anh tuy nhỏ bé nhưng khi vắng bóng thế giới ấy anh lại như kẻ chết tâm. Thế giới bao la ngoài kia tồn tại hàng vạn con người, nhưng thế giới nhỏ bé của anh muôn kiếp gói gọn chỉ mỗi em. written by: Bomy