Chương cuối: "đệ thích huynh, A Long"

115 8 22
                                    

A Sát đứng trước pháp đàn, trên tay xòe ra là phật cốt. Vốn dĩ phật cốt bị Đại Bàng tinh cướp mất nhưng mà sáng nay, lúc mọi người đi cứu Dư Tố Tố Triệu Hoài An đã đến.

A Sát gặp Triệu Hoài An mới hai lần, nhưng y thấy hắn không xấu chỉ là nhận sai chủ mà thôi

"trả ngươi" Triệu Hoài An đưa chính là phật cốt, A Sát ngồi trên ghế đá một tay còn cầm chén trà hắn đột nhiên đưa đồ khiến y phản ứng không kịp mà ngồi đó phát ngốc. Lâu sau mới ngước nhìn Triệu Hoài An

"ngươi bị thương?" Triệu Hoài An ngồi xuống bên bàn, đặt phật cốt xuống nhìn A Sát chằm chằm

"vì sao lại bắt Thiếu Dư đi, ngươi hại hắn mấy ngày nay đều như ma bệnh ấy, có biết làm vậy là khiến thúc thúc ta mệt chết không?" A Sát càm ràm đưa tay bắt mạch cho Triệu Hoài An. Hắn giật mình lúc đầu còn định rút tay lại nhưng rồi hắn lại không làm bắt đầu lảm nhảm

"ta có một muội muội bé hơn ta hai tuổi. Năm đó mẫu thân bị thiêu sống, phụ thân tự sát chỉ còn huynh muội ta nương tựa nhau mà sống. Không ngờ năm đó Càn Khôn phát hiện hai huynh muội ta là nhân yêu, hắn bắt muội ta đi mất nhốt muội ấy ở động Vô Đáy. Mấy ngày trước ta tìm ra cách để vào trong, nhưng bản thân là nhân yêu nên không thể đi sâu vào được, chỉ đành bắt Hồng Thiếu Dư, nhờ Hàng Long bên trong cơ thể hắn cứu muội muội" Triệu Hoài An cúi đầu, A Sát không thể thấy được rằng hắn đang khóc

Buôn tay Triệu Hoài An, A Sát lại cầm chén trà lên "bị nội thương, hơn nữa động Vô Đáy là chỗ ở của Càn Khôn có nhiều tầng, ngươi bước vào tầng thứ nhất trúng phải mê hồn bây giờ đã ngấm vào lục phủ sợ rằng vài ngày nữa Càn Khôn phát hiện ngươi vào nhà hắn thì hắn sẽ đến giết ngươi mà thôi...."

"ngươi nghĩ ta sợ chết sao?" Triệu Hoài An gằng giọng, A Sát ôm lấy chén trà bỏ phật cốt vào ngực rồi mới nói "hôm nay ngươi đến đây ngoài việc trả phật cốt còn chuyện khác nữa phải không?"

"sao ngươi biết?"

"nếu không có chuyện khác sao lai phải đợi lúc mọi người đi hết, ngay cả thúc thúc ta cũng đi rồi mới đến. Ta ngồi đây hơn một canh giờ ngươi ngồi trên nóc, ngươi nghĩ ta không biết chắc"

"ngày này mỗi năm, đến ngôi mộ gần dòng sông thắp cho huynh muội ta nén nhan là được" rồi Triệu Hoài An biến mất. A Sát bấm đốt tay rồi thở dài, Triệu Hoài An không biết lúc y bắt mạch đã cột vào tay hắn một sợi chỉ đỏ

Cầm đoạn dây còn lại trên tay A Sát nhìn trời "mong hai huynh muội các người sớm được đầu thai"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Quay lại hiện tại. Phật cốt bay lên, bay vào trận pháp. Quả kỳ lạ gần đóa hoa cùng với phật sốt như có dòng điện trai dấu. Hai thứ đó hút lấy nhau rồi hợp thành một thể.

Dần dần quả kia lớn ra, tạo ra đầu, mình, hai tay và hai chân. Những thứ đó tạo thành một cơ thể với Hồng Thiếu Dư đang nằm trên đất kia giống nhau như đúc. Thân hình kia nằm cạnh Hồng Thiếu Dư, đóa hóa Bạch Linh Cốt Nhi bay ở giữa, những cánh hoa rời khỏi nhụy chia thành hai phía nhập vào hai cơ thể

La Hán bàn chuyện yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ