Jeon Jungkook vào phòng tắm tắm rửa, Chaeyoung trố mắt ngồi trên ghế salon, buông thõng mắt, nhìn chằm chằm bộ chén đĩa trên bàn trà.
Điếu thuốc cháy dở kẹp giữa ngón tay đã cháy hơn phân nửa, tàn thuốc đã cháy vì người cầm bất động hồi lâu nên cứ vậy bám trên thân thuốc, không bay xuống.
Chaeyoung nghĩ đến lời nói của Jeon Jungkook ban nãy.
Lý trí nói cho cô biết, cô hẳn là nên cự tuyệt, thừa dịp cả hai chưa đậm sâu mà buông tay, không sẽ càng ngày càng hãm sâu vào tình cảm này.
Nhưng...đáy lòng lại có một thanh âm khác, thúc giục cô thỏa hiệp. Nó nói với cô rằng, có lẽ đây là may mắn, đây là đặc ân, đây là món quà, có lẽ vận mệnh có một sự an bài khác tươi sáng, đẹp đẽ hơn?
"Chaeyoung." Giọng Jeon Jungkook gọi vọng ra từ nhà tắm, Chaeyoung lúc này mới hoàn hồn, giương mắt nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Cửa mở ra, vươn tay đưa quần áo của mình cho cô nói: "Lại đây."
"Tôi tới đây."Chaeyoung lên tiếng, đem tàn thuốc dụi vào gạt tàn, đứng dậy đi đến trước cửa phòng tắm.
Tiếp nhận quần áo ướt của Jeon Jungkook, một tảng ướt sũng.
"Chỗ quần áo này sợ là không khô được trong đêm nay." Chaeyoung thuận miệng nói.
"Đêm nay tôi ở lại chỗ em." Jeon Jungkook đáp một câu, chưa đợi Chaeyoung kịp hoàn hồn, bên trong liền vang lên tiếng nước chảy ào ào.
Chaeyoung run lên mấy giây, đáy lòng thầm buồn cười. Cô khi nào đồng ý cho anh ở lại đây vậy?
Quần áo bị mưa xối ướt sũng, Chaeyoung dứt khoát bê tất cả ra ban công giặt giũ, phơi phóng lại. Quần áo của Jeon Jungkook rất sạch sẽ, trừ bị dính mưa ra, vậy nên cô chỉ cần giặt qua loa, ngâm xả vậy là ổn. Đang giơ cán treo quần áo lên móc quần áo vào dây, liền nghe giọng anh gọi vọng ra từ trong nhà tắm.
Chỉ đi tắm thôi sao nhiều chuyện như vậy chứ? – Ai đó trong lòng càu nhàu.
Cô đi qua, đứng trước cửa tức giận hỏi: "Lại sao nữa?"
Jeon Jungkook ngược lại cực kì bình tĩnh, thong thả sai sửa nàng, "Lấy cho tôi máy sấy."
Chaeyoung sững sờ, lập tức nói: "Cậu muốn sấy tóc."
Jeon Jungkook: "Sấy đồ lót."
Chaeyoung: "..."
Máy sấy ở bàn trang điểm, Chaeyoung vào phòng ngủ lấy máy sấy đưa cho Jeon Jungkook.
Anh tiếp lấy, nói: "Lấy cho tôi bộ quần áo để thay."Chaeyoung lại sững sờ, rốt cuộc nhịn không được nói: "Tôi có đáp ứng cho cậu ở lại nhà tôi sao?"
Vừa dứt lời, tiếng máy sấy mở chế độ lớn nhất, át mọi tiếng động, ngụ ý của đại thiếu gia chính là: Không muốn thảo luận vấn đề này với cô.
Chaeyoung cảm thấy ý tứ của đại thiếu gia đại khái là: Tôi không muốn thảo luận tiếp vấn đề này.
Jeon Jungkook sấy khô đồ đã là 40p sau, ra ngoài thì thấy cô đã về phòng nghỉ ngơi.
Bận bịu cả ngày vừa mệt, vừa buồn ngủ.
Trên ghế sofa đặt sẵn gối và chăn, Jeon Jungkook nhìn lướt qua, trực tiếp đi đến phòng cô vặn khóa cửa. Cửa bị khóa trái bên trong. Anh nhướn mày, gõ cửa.
Chaeyoung đang nằm trong chăn chơi nghịch điện thoại, nghe thấy thấy tiếng gõ cửa, cô buông điện thoại, nói với ra: "Sao vậy?"
"Em khóa cửa làm gì?" Jeon Jungkook ngữ khí không vui, đây là đang phòng bị anh sao?
Chaeyoung trầm mặc 2 giây, nói: "Tôi đi ngủ, chăn và gối đã để trên ghế cho cậu rồi."
Jeon Jungkook gõ cửa lớn hơn, không ngừng đập liên hồi, giống như đang phát tiết bất mãn trong lòng.
Phòng ở đây không có cách âm, Chaeyoung sợ quấy rầy đến hàng xóm, đành đứng dậy, xỏ dép đi tới mở cửa.
Cửa vừa mở, Jeon Jungkook liền từ ngoài bước vào, suýt đụng trúng cô, cô lập tức tránh ra bên cạnh.
Jeon Jungkook không vui nhìn cô gái vô tâm nào đó chằm chằm, nói: "Em khóa cửa làm gì?"
Chaeyoung hiên ngang đáp: "Đi ngủ đều phải khóa cửa mà."
Jeon Jungkook lại nhìn cô: "Vậy sao trước ở nhà tôi, em không khóa?"
Chaeyoung bị hỏi đến á khẩu, không trả lời được nữa.
Phòng ngủ hẹp, hai bước liền đến giường. Chaeyoung vén chăn lên, bỏ dép chui vào chăn.
Cô nằm xuống, nhắm mắt lại.
Jeon Jungkook dựa khung cửa, hai tay ôm ngực, buông thõng mắt, nhìn chằm chằm cô một hồi. Sau đó đột ngột tiến đến, ngồi xuống bên cạnh cô.
Theo trọng lượng của Jeon Jungkook, một bên đệm lún xuống.Chaeyoung ngửi thấy một mùi hương mát lành, khoai khoái, mùi hương của riêng anh.
Trong phòng tĩnh lặng, có thể nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài. Tiếng mưa rơi càng làm nổi bật lên không gian yên tĩnh bên trong, tĩnh lặng đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Jeon Jungkook vươn tay vào trong chăn, tìm đến tay cô, luồn năm ngón vào năm ngón tay cô, nắm chặt.
Nhiệt lượng từ bàn tay anh bap phủ lấy bàn tay cô, khoảnh khắc ấy không thể nói lên lời, chỉ cảm thấy một sự ấm áp, an toàn đến kì lạ.
Khi tay nắm chặt tay, cô bỗng cảm thấy tất cả cố kị, phòng bị, sợ hãi tan biến. Giờ phút ấy mọi rào cản, bất an trong lòng cô như muốn thối lui, cô chỉ muốn thuận theo trái tim mình. Cô bỗng nghĩ thật lạc quan rằng, mọi thứ sẽ ngày càng tốt lên, bản thân cô cũng sẽ tốt hơn, đủ tốt để xứng đôi với anh.
Cô mở to mắt, nhìn vào sâu trong đáy mắt Jeon Jungkook.
Anh hỏi cô: "Được không?"
Chaeyoung mấp máy môi, kéo chăn, hỏi: "Muốn ngủ cùng tôi không?"
Lúc này đến phiên Jeon Jungkook sững sờ.
Chaeyoung nhìn anh chăm chú, nhìn khuôn mặt cô nhớ nhung, nhìn vòm ngực rộng rãi,ấm áp, nhìn đôi mắt đen nhánh của anh, nghĩ nghĩ, lại đổi giọng, "Được rồi, cậu vẫn nên đi ra ngoài, chăn gối tôi đều chuẩn bị đủ cho cậu rồi."
Cô quấn chăn quanh người, an ổn vị trí.
Jeon Jungkook muốn cười, nắm cằm cô, nhẹ nói: "Ngủ ngon."
Chaeyoung ừ một tiếng, cũng nói: "Ngủ ngon."
Jeon Jungkook nhìn Chaeyoung một hồi, khẽ cười, rốt cục buông cằm cô, đứng dậy đi ra ngoài.
Chaeyoung gọi: "Tắt đèn."
"Được." Theo tiếng trả lời, công tắc trên tường kêu "ba" một tiếng, trong phòng nháy mắt một màn đêm đen kịt, tiếp đó là tiếng đóng cửa thật khẽ của Jeon Jungkook.
Gian phòng yên tĩnh trở lại. Chaeyoung nằm trên giường, trong bóng đêm tĩnh lặng, cô đưa tay sờ nhẹ lên cằm chỗ mới bị Jeon Jungkook tóm lấy, khẽ cong môi.
Jeon Jungkook khó lắm mới được nghỉ 2 ngày, Chaeyoung cũng xin nghỉ một ngày để ở nhà cùng anh.
Sáng sớm Chaeyoung dậy làm điểm tâm, Jeon Jungkook còn đang ngủ, do ghế sofa quá nhỏ nên chăn đều rơi xuống đất.
Cô nhẹ nhàng đi qua, khom người kéo chăn đắp cho anh, động tác rất nhẹ, những vẫn đánh thức Jeon thiếu gia.
Anh với tay, nắm lấy eo cô, chế trụ vòng eo, nháy mắt kéo cô té nhào vào lòng anh.
Hai tay lập tức chống đỡ vai Jeon Jungkook, "Cậu làm gì vậy?"
Cô muốn đứng lên,Jeon Jungkook một mực đè lại eo ai đó, không cho thực hiện ý đồ rút quân. Cô lại cố lần nữa, nhưng khí lực ai kia lớn hơn cô nhiều, đành từ bỏ, bỏ mũ giáp đầu hàng, ghé vào người anh.
Cách một tấm chăn lông mỏng, hai người ôm nhau, một cái ôm nhẹ nhàng mà ấm áp biết bao.
Jeon Jungkook bỗng thấp giọng nói: "Hôm nay sinh nhật tôi."
Chaeyoung kinh ngạc, thừa dịp Jeon Jungkook không để ý ngồi thẳng dậy: "Thật?"
Jeon Jungkook vòng hai tay ra gối sau đầu, nhướn mày nhìn cô cười, "Lừa em làm gì?"
Chaeyoung hỏi: "Cậu muốn về đón sinh nhật cùng bố mẹ sao?"
Jeon Jungkook ừ một tiếng, "Tối về ăn cơm cùng hai người."

BẠN ĐANG ĐỌC
Kookrose (Ver)__ Vì em mà động tâm
RomanceVốn là một cô gái sớm phải học cách trưởng thành, độc lập, tự mình gánh vác và chống đỡ mọi thứ, thế nhưng không hiểu sao Jungkook cứ muốn xông vào cuộc sống của Chaeyoung... Cô không muốn, cô kháng cự, nhưng dường như sự dịu dàng của anh đã khiến c...