chapter 12

275 37 0
                                    

"anh thật sự muốn bỏ em lại với seonghwa một lần nữa sao? em muốn chơi với anh!" hongjoong nài nỉ, cố gắng thuyết phục người lớn hơn ở lại với mình.

"anh xin lỗi joongie, nhưng tối nay thì không được. anh phải đi hẹn hò, em biết anh thích ryujin thế nào rồi mà." jongho giải thích, cảm thấy một chút tồi tệ khi bỏ rơi em trai mình một lần nữa.

"nhưng hyung" hongjoong hét lên và giậm chân.

"hongjoong, không! anh không thể ở với em được, anh xin lỗi. chúng ta có thể đi chơi vào ngày mai, anh hứa đấy. chơi tiệc trà nhé?" jongho hỏi và hongjoong mở to mắt.

"vâng ạ! một buổi tiệc trà! được thôi ạ, nghĩ thôi cũng thấy rất vui rồi!" hongjoong cười.

"hoàn hảo. một lần nữa, anh xin lỗi, nhưng anh nhất định phải ra ngoài vào tối nay. seonghwa đang trên đường tới rồi." jongho nói xin lỗi rồi bước vào phòng để lấy ví và áo khoác.

trong khi đang trở lại chỗ của hongjoong thì anh nghe thấy tiếng chuông cửa reo. trước khi anh có thể trả lời nó, hongjoong đã mở cửa. "chào seonghwa!", cậu nở nụ cười trước người lớn hơn.

"chào hongjoong." seonghwa cố nặn một nụ cười, không muốn thể hiện ra cảm xúc thật khi jongho đang nhìn chằm chằm mình.

"căn giờ hoàn hảo đó. tao đi đây. hongjoong, ngoan nhé. và tao sẽ không đi quá nửa đêm đâu." jongho nói với seonghwa và anh gật đầu. "được rồi, gặp lại hai người sau."

"tạm biệt jongie!" hongjoong gọi lớn khi jongho rời đi, vẫy tay.

"được rồi, lần này cũng như lần trước thôi. tôi sẽ yên vị ở chỗ cũ và không có ý định giúp đỡ gì cậu đâu, vì thế tôi mong rằng cậu nhớ cách để làm kem chảy ra." seonghwa nói rồi ngồi xuống, sửa lại áo khoác da của mình.

hongjoong quay lại nhìn người lớn hơn một lượt trước khi trả lời. một nụ cười hiện lên trên mặt cậu khi cậu đang cảm thán vẻ đẹp độc đáo của seonghwa. cậu không thể hiểu nổi vì sao anh ấy có thể trông ngầu một cách tự nhiên như vậy. khi hongjoong đang ngắm nhìn anh, seonghwa vuốt mái tóc đen của mình, khiến cậu thở gấp.

trước khi cậu tiếp tục nhìn, hongjoong hỏi, "anh không nóng hả? sao anh cứ mặc áo khoác vậy?"

"bới vì tôi muốn thế? cái kiểu câu hỏi quái gì vậy? không phải cậu cũng đang mặc áo len à?" seonghwa nhíu mày, khiến hongjoong liếc xuống và nhìn vào cái áo mình đã chọn.

"anh nói đúng đó..." hongjoong lầm bầm và bắt chéo tay.

"tôi biết." seonghwa đảo mắt.

hongjoong cầm mấy tấm chăn bông ở bên cạnh và trốn ở bên trong. seonghwa khiến cậu bối rối. cậu không biết phải làm gì và, cậu không chắc lắm về lý do anh ấy ảnh hưởng tới mình đến vậy.

tất nhiên hongjoong nhận ra seonghwa đang chế giễu mình, nhưng điều này không hề gây phiền muộn cho cậu. hongjoong đã quen với việc bị chế giễu. cậu đối mặt với những vụ bắt nạt cả cuộc đời rồi, vì thế không có gì mới mẻ ở đây cả. cậu đã học được cách không bao giờ để việc nói xấu và cười cợt ảnh hưởng đến mình, nhưng những câu nói của seonghwa lại không hề giống người khác dù bất kể lý do nào.

trans | end of the day | seongjoongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ