chapter 20

278 35 0
                                    

"chào" seonghwa khô khan chào hongjoong từ vị trí quen thuộc của mình. hongjoong liếc sang đúng một tíc tắc, nhanh chóng chuyển sự chú ý của mình trở lại chiếc tv trước mặt.

"um... chào" hongjoong đáp lại thật nhanh, khiến seonghwa thấy hơi khó hiểu.

"được thôi, cậu đang xem gì thế?" anh cố nói chuyện với người nhỏ hơn, nhưng hongjoong chỉ chỉ tay vào tv mà không nói gì cả.

"có chuyện gì với cậu hôm nay thế? mèo cắn mất lưỡi rồi à? sao lại im lặng vậy?" seonghwa hỏi và hongjoong trở nên hoảng hốt ngay lập tức.

"u-uh... e--"

"biết gì không, tôi cũng chẳng hiểu lắm vì sao mình lại thắc mắc chuyện này. mọi thứ tốt hơn nhiều khi cậu không nói, bởi tôi sẽ không phải trả lời." seonghwa nhún vai, mở điện thoại và lướt instagram.

hongjoong khẽ thở dài. cậu đang cực kỳ là căng thẳng, căng thẳng hơn bất kỳ những lần trước khi ở bên cười cậu thích.

lúc seonghwa nhìn xuống điện thoại, hongjoong ngắm anh từ xa. hongjoong nhận ra sáng hôm nay anh không ăn diện như bình thường, mặc một chiếc áo phông đen đơn giản cùng quần thể thao màu xám chứ không phải áo khoác da đen quen thuộc và quần bó đen. hongjoong không thể hiểu nổi làm sao mà anh ấy có thể khiến một bộ quần áo bình thường trở nên đẹp một cách không cần gượng ép như vậy.

hongjoong bắt đầu cảm thán về tất cả mọi thứ nhỏ nhặt của seonghwa khi nhìn chằm chằm anh. cậu để ý thấy cách anh liên tục đưa tay lên vuốt tóc phần tóc mái khi nó che mất tầm nhìn của mình. seonghwa sẽ nheo mắt nhẹ mỗi lần anh có vẻ đang đọc gì đó, sẽ đưa lưỡi ra một chút ở góc môi khi tập trung. anh rất hay liếm môi, thậm chí thi thoảng còn cắn chúng.

hongjoong nhận ra nếu mình không dừng việc ngắm anh lại, người kia sẽ phát hiện và bắt quả tang cậu mất. cậu nhanh chóng chuyển lại sự chú ý lên tv và cố hết sức để tập trung vào cảnh trước mặt.

sau gần nửa tiếng im lặng, seonghwa nhìn lên để đảm bảo rằng cậu nhóc vẫn ngồi trên ghế và không chạy lung tung khi mình không chú ý. anh nhìn thấy hongjoong ngồi im lặng xem tv vì thế anh lại cúi xuống nhìn điện thoại. sau vài giây, seonghwa lập tức ngẩng đầu lên và nhận ra có gì đó khang khác ở cậu nhóc.

seonghwa đứng lên và đến gần cậu nhóc tóc bạch kim. hongjoong khẽ run kên khi cậu nhìn thấy hai mắt seonghwa đang dò xét mặt của minh.

"hôm nay cậu trang điểm." seonghwa nói, nhìn sâu vào mắt của hongjoong.

"v-vâng ạ. em cảm thấy thật buồn chán, đó là vì sao em làm thế! không có lý do nào khác đâu, e-em thề!" hongjoong lắp bắp, cố gắng hết sức để biện hộ cho bản thân

"bây giờ là mười một giờ. ai lại có thể dậy đủ sớm để rồi bị chán trước mười một giờ chứ?" seonghwa hỏi và hongjoong nhún vai một cách hoang mang.

seonghwa nhìn một lượt khắp người hongjoong và nhận ra trang điểm không phải điều khác lạ duy nhất ở cậu hôm nay. chiếc áo cổ lọ và quần thể thao quen thuộc được thay thế bằng một chiếc áo được thiết kế đẹp cùng quần jeans, khiến seonghwa hơi sốc.

trans | end of the day | seongjoongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ