chapter 27

303 30 0
                                    

ngay sau khi bước vào nhà họ kim, seonghwa và san được chào đón bởi những tiếng hét chói tai và tiếng cười khúc khích đến từ phòng khách. san thở ra một hơi thật dài thật mạnh trong khi lấy tay vò tóc của mình, tự biết rằng đêm nay sẽ cực kỳ dài.

"tao không nói dối đâu, nhưng mà hiện tại thì tụi nhỏ có chút điên cuồng đấy. nhưng chỉ bởi vì chúng vừa ăn pizza xong thôi. khi nào bộ phim bắt đầu, chúng sẽ bình tĩnh lại ngay." jongho thở hắt ra, trông có vẻ hơi áp lực rồi bước ra ngoài cửa, đi qua hai chàng trai.

"khoan đã, thế thôi á? không có chỉ dẫn gì thêm nữa sao?" seonghwa quay lại, hỏi bạn mình người đã bước một chân vào xe.

"không, chúng là của bây hết đó. chơi vui nhá!" jongho vẫy tay chào tạm biệt, nhanh chóng lên xe và lái đi trước khi hai cậu trai kia ngăn mình lại lần nữa.

"không, con mẹ nó chứ! tại sao tụi mình lại phải trông chúng nó, hả? sao thằng chả không thể nhét cu em của nó ở trong quần chỉ một đêm thôi và giúp mẹ nó chứ?" sao giơ tay lên than thở trước khi các chàng trai vào nhà.

"san, bình tĩnh đi! hongjoong rất ngoan khi tao ở với em ấy. tao không nghĩ chuyện này sẽ rắc rối lắm đâu. dù sao thì, jongho nói wooyoung mới là vấn đề to nhất và cậu ta sẽ về vào chín giờ ba mươi vì đó là giờ giới nghiêm, jongho còn nói yeosang cũng sẽ về nhà vào tấm đó." seonghwa kìm chế bạn mình và san hít một hơi thật sâu rồi thở hắt ra, đi vào nhà.

khi những cậu nhóc nghe thấy tiếng người trông trẻ của chúng tiến tới phòng khách, cả ba cùng nhìn lên. yeosang dừng việc đang làm lại và chạy tới ghế, ngồi xuống một cách ngoan ngoãn. cậu nhóc không muốn làm phiền những anh trai đáng sợ sẽ trông mình vào tối nay. khi hongjoong nhìn thấy seonghwa, cậu liền đỏ mặt. cậu vẫy tay với người lớn hơn và anh mỉm cười đáp lại. wooyoung hét lên khe khẽ sau khi nhìn thấy hai chàng trai bước vào. cậu không hề biết là một người con trai lại có thể đẹp tới vậy.

"chào hongjoong nhé, chào bạn của hongjoong nữa." seonghwa nói rồi ngồi xuống vị trí quen thuộc của mình, nhìn vào yeosang đang yên vị trên ghế và hai cậu nhóc khác vẫn ngồi trên sàn. san đứng ngay cạnh ghế, cảm thấy hơi ngại khi ở trong một căn phòng mà mình không quen một ai, "đây là bạn của anh, cậu ấy tên là san. cậu ta cũng sẽ ở đây với chúng ta tối nay."

"chào san!" hongjoong vẫy tay, "như anh đã biết, em là hongjoong. kia là yeosang, nhưng cậu ấy không nói nhiều lắm. và đó là wooyoung, cậu này thì nói siêu nhiều." hongjoong cười khúc khích và wooyoung đánh nhẹ vào tay cậu.

"chào hongjoong, chào yeosang, chào wooyoung." san nở nụ cười cuốn hút, khiến trái tim wooyoung như bùng nổ.

"anh đáng yêu quá." wooyoung chợt thốt lên, và ngay lập tức che miệng mình lại. hongjoong, yeosang, và seonghwa đều khá lên cười, còn san thì bối rối gãi đầu.

"cảm ơn em nhóc." san mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh wooyoung, "dù sao thì, anh đã được dặn là phải trông em vào tối nay. có lẽ đây là cơ hội để ta biết về nhau nhiều hơn." san một lần nữa nở nụ cười yêu nghiệt, khiến wooyoung nghẹt thở.

"vậy hongjoong, các em định xem phim gì tối nay thế?" seonghwa hỏi, muốn bắt đầu nói chuyện với cậu.

"chúng em sẽ xem nàng tiên cả!" hongjoong đáp, "và nhìn này, tụi em đều đã mang theo gấu bông phù hợp với bộ phim! em có sebastian, wooyoung có ariel, và yeosang có flounder!" hongjoong chỉ vào đống đồ chơi nằm trên sàn với một nụ cười.

trans | end of the day | seongjoongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ