Anh vui vẻ ôm em lắc qua lắc lại mà không hay biết có một người đang nhăn nhó vì vòng tay anh ôm quá chặt.-nè chú định giết tui hả? Ôm lỏng xíu coi! Ôm chặt muốn nghẹt thở luôn á
Anh nghe xong thì cười khì khì rồi thả em ra
-mà lần này thôi đó! Không có lần sau đâu!-em nói rồi ngồi ngay ngắn lại để xem TV
-biết ròi mà, à mà mai em định mặc gì?-anh hỏi
-mai mình đi chơi ở đâu?-em vừa xem TV vừa hỏi
-ngày mai mọi người sẽ đi picnic ở công viên, sau đó sẽ đi khu vui chơi rồi cùng nhau xem phim, ăn uống thì chắc là vào trung tâm thương mại. Mà ngày mai đi picnic thì nên đem theo thức ăn nữa! Anh nên nấu gì đây?
-gì chứ? Chú nấu? Chắc tôi chết mất! Thôi để đó tui làm cho, đụng vô rồi phỏng các thứ nữa thì mệt lắm
Nghe em nói xong anh cũng gật gù rồi xem phim tiếp. Hai người ngồi đó xem phim mà cũng đã tối mất tiêu, tối nay anh không ở nhà em ăn ké vì nói là còn công việc để làm, khi nào xong việc thì anh sẽ tự ăn sau. Khi anh về em có chút luyến tiếc khi nhìn ChuChu, anh thấy thế còn nói nếu muốn em có thể giữ mèo béo lại cũng được, sáng mai anh sang rước nhưng em từ chối do sợ anh sẽ ở nhà một mình do từ trước đến nay anh đều có ChuChu làm bạn. Nói luyên thuyên vài ba câu rồi anh lại ôm ChuChu trở về, mèo béo trước khi đi còn cố vươn người liếm em một cái rồi mới rồi đi
NamJoon trở về là nhà yên tĩnh hẳn. Em quay trở lại bếp nấu cho mình một tô mỳ ăn cho qua bữa rồi lại làm thêm chút thức ăn nhẹ cùng với trái cây và thức uống cho buổi đi picnic vào ngày mai. Xong việc em lại lên lầu nằm suy nghĩ những thứ vô nghĩa trên đời. Ngó qua ngó lại mà đã 11 giờ rồi, khá trễ rồi đấy! Ngó sang nhà anh hàng xóm thì thấy đèn còn sáng trưng, chắc là còn làm việc! Có khi giờ này còn chưa ăn gì nữa, thôi em đành nhân từ đi xuống nhà làm cho anh hộp tteokbokki đem sang cho anh.
Làm xong thức ăn em liền đi nhanh sang nhà anh. Đến trước cổng nhấn nhẹ lên chiếc chuông cửa. Đứng chờ có một tí mà anh đã bước ra với cái bộ dạng buồn ngủ, tay còn khẽ dụi mắt, miệng hơi chép chép. Thấy em anh liền mở cửa, mặt hơi bất ngờ hỏi
-chưa ngủ nữa sao?
-chưa đâu! Là do tội nghiệp chú nên mới làm tteok cho chú ăn đó! Thấy tui dễ thương hong?-sau khi được anh mở cửa cho vào thì em liền bước vào, vui vẻ nói
-đem đồ ăn sang rồi thì đi về đi bé! Trễ lắm rồi đó!
-nè chú đuổi tui sao? Độc ác! Tui đã bỏ công làm thức ăn cho chú thì phải mời tui vô nhà chứ! Sao lại đuổi tui về-3-?-em hậm hực nói
-nhưng mà trễ l........-anh chưa kịp nói hết thì bị em ngắt lời
-balobalablabloblaaaaaaaaa tui hỏng nghe gì hết! ChuChu àaaaaaaaaaaa-vừa để hộp tteok lên cái bàn làm việc nhỏ của anh thì em đã la thất thanh lên gọi ChuChu làm bé mèo giật mình, trợn tròn mắt nhìn em
Anh thấy em vậy thì cũng bất lực mà quay lại bàn làm việc mà vừa làm việc vừa ăn. Anh vừa đọc tài liệu vừa nghe em luyên thuyên với ChuChu. Đôi khi em đùa giỡn, buông lời chọc ghẹo anh cho bé mèo nghe thì ChuChu cũng được dịp hưởng ứng mà liên tục kêu meomeo như tán thưởng em làm em hứng thú vô cùng
BẠN ĐANG ĐỌC
Chú thương em|RM|
Fanfic•VUI LÒNG KHÔNG REUP, COPY Ý TƯỞNG, CHUYỂN VER. CẢM ƠN!!!• con bé hay giận và ông chú hàng xóm hiền khô Date:2020-????