Đoạn băng kết thúc trong khung cảnh hỗn loạn. Seungcheol lấy cái đĩa ra, cất vào trong túi đựng. Anh không biết tại sao cuộn băng cuối cùng lại ở trong túi đồ của mình. Cảnh sát không lục soát người họ kể cả khi anh bị thẩm vấn, cứ như thể họ chỉ làm qua loa việc này cho xong vậy. Phiên toà diễn ra không lâu sau đó vì việc Seungcheol ra tay giết người. Nhưng cuối cùng anh chỉ phải lao động công ích do vào thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, anh chưa đủ 18 tuổi.
Không có người nhà nạn nhân tới dự phiên toà, kể cả Jihoon. Anh đã nghĩ mình có thể gặp lại cậu, dù trong hoàn cảnh không mấy tốt đẹp. Nhưng cuối cùng cậu không tới, và sự thật hôm đấy chẳng có ai tới cả, kể cả bố mẹ anh. Nghe nói họ đã bỏ đi suốt từ quãng thời gian anh không có mặt ở nhà. Seungcheol không biết mình nên vui hay buồn khi nghe tin đó nữa.
Sau khi được cảnh sát đưa về nhà cũ, anh mất liên lạc với tất cả mười hai người kia. Jihoon đã chuyển đi, Seungkwan cũng không còn sống ở cuối phố nữa. Có vẻ như cảnh sát đã cố tách họ ra, để tránh việc mười ba người lại lên kể hoạch bỏ trốn cùng nhau lần nữa.
Seungcheol ngay sau đó đã gặp lại ông Song, người cho gia đình anh thuê nhà khi trước, và con gái của ông - Song Nami. Seungcheol khi ấy dự tính sẽ chuyển đi nơi khác, nhưng bằng một cách nào đó, Nami thuyết phục bố cô ấy cho anh ở lại, trả tiền học phí cho anh, đương nhiên số tiền đó được ghi vào sổ nợ. Nhưng nếu không có cô gái ấy, chắc giờ anh đã nằm chết trong một cái hẻm bẩn thỉu nào rồi.
Về sau, khi làm cho công ty ông Song một thời gian, anh trả hết nợ, góp vốn để mở công ty riêng. Cuối cùng, anh đã có thể trở thành giám đốc, nắm quyền quản lý gần một trăm nhân sự và thu được rất nhiều lợi nhuận. Trước đó công ty của ông Song đã có một thời gian gần như phá sản, nhưng nhờ sự giúp đỡ của anh, họ đã vượt qua được lần đó. Phải nói ông ấy biết ơn Seungcheol đến nhường nào, nhưng anh chỉ làm điều đó vì chính họ đã giúp anh ngày xưa, khi anh chẳng có gì trong tay.
Lần này, nhà Song phá sản thật sự nhưng anh không hề hay biết tin. Gia đình họ đều đã qua đời, nhưng trước khi chết, Nami vẫn còn cố gắng ghi tên anh vào phần thừa kế tài sản trong di chúc.
Seungcheol nhìn đồng hồ, đã là năm giờ sáng. Anh thức suốt đêm để xem cuốn băng, để xem hành trình của họ trong gần bốn mươi ngày. Và cuối cùng, vẫn là cái kết thúc đầy đau đớn, mỗi người có một hướng đi riêng và mất liên lạc. Thực ra Seungcheol rất muốn tìm lại họ, anh có thời gian, nhưng liệu bây giờ họ có còn là những người anh em khi xưa của anh hay không. Anh tự nhận thấy bản thân cũng thay đổi ít nhiều, nhưng anh sợ phải đối mặt với sự thay đổi của những người kia. Anh sợ những điều tệ nhất sẽ xảy ra, đó là khi họ không còn muốn nhớ đến quãng thời gian khi xưa, hoặc họ chẳng mong được đoàn tụ nữa.
Anh cầm lấy quyển sổ bọc da màu đen được để trên bàn. Đó là cuốn sổ mà anh đã dùng để ghi lại cảm nhận của mình trong suốt chuyến đi lần ấy. Bên trong sổ có kẹp tấm ảnh gồm thông tin của mười ba người được anh xé ra từ các tờ báo, nhưng hình như còn có thứ gì khác được kẹp chung vào đó. Anh mở sổ, một cái phong bì rơi ra.
Nói đúng ra thì đó là một phong thư. Một lá thư tay với nét chữ rất quen. Và dự cảm của anh đã đúng.
Là thư của Jihoon.

BẠN ĐANG ĐỌC
Seventeen | Miền đất hứa
Fiksi PenggemarHai chiếc xe, mười ba con người, mười ba hoàn cảnh sống. Nhưng họ chỉ có một mục đích duy nhất. - Finished (Phần 1): 5/9/2020 Start (Phần 2): 14/1/2023 Pairings: CheolHoon, JiHan, GyuHao, JunWon, SoonSeok, VerKwan. Thứ tự tên trong couple không ảnh...