Lee Jeno, Na Jaemin và Huang Renjun là ba cậu sinh viên đại học đã ra trường nhưng vẫn chưa tìm được việc làm chính thức. Cả ba hằng ngày chạy đôn đáo tìm việc nhưng may mắn có vẻ vẫn chưa mỉm cười với họ. Và dĩ nhiên mỗi người đều có một việc làm thêm của riêng mình, đương nhiên rồi nếu không làm thêm thì sao họ sống được qua ngày chứ, đến cả chỗ ở hiện nay cũng là cùng nhau ở trọ.
Na Jaemin làm thêm ở tiệm cà phê trước cổng một bệnh viện vì đơn giản là cậu thích cà phê cả mùi vị lẫn hương thơm ấy và hơn hết là khi làm ở đây, Na Jaemin sẽ không buông bỏ ước mơ làm bác sĩ của mình một cách dễ dàng.
Công việc mong muốn của Lee Jeno thì được mấy người bạn này cho là hơi hoang tưởng chút xíu. Hắn muốn làm một nhà thiết kế xe hơi, trong phòng lúc nào cũng đầy bản vẽ, đầu lúc nào cũng tràn ngập ý tưởng nhưng cuối cùng...chẳng đi về đâu. Lee Jeno cứ vẽ được một chút lại cảm thấy không ổn liền làm một bản khác rồi cứ thế xé đi xé lại mấy tờ giấy thôi cũng đã hết ngày.
Huang Renjun thì ổn định hơn hai người kia một chút. Anh từ nhỏ đã rất muốn làm cảnh sát, một người bảo vệ cho lẽ phải. Tình hình hiện nay cũng khả thi hơn nhiều, dù Renjun muốn làm cảnh sát hình sự, giải quyết những vụ án lớn nhưng được nhận vào làm bảo vệ là cũng ổn rồi...ít ra là theo chiều hướng tích cực. Dù sao bảo vệ cũng na ná cảnh sát thôi.
Mối quan hệ của ba chàng chai trẻ này cũng như những hội bạn khác. Là bạn thân, cực thân hơn nữa hai người trong số họ còn có quan hệ đặc biệt.
Lee Jeno và Na Jaemin yêu nhau từ năm cuối đại học, hai người họ từ trước khi vào trường đã là bạn thân của nhau từ thời cấp ba, họ lúc nào cũng kè kè bên nhau, không thấy tách ra lúc nào. Chẳng ai biết họ yêu nhau từ bao giờ mà ngay cái hồi chưa công khai hẹn hò đã có mấy hành động phải nói là còn trên cả tình bạn.
Huang Renjun thích thậm chí là yêu và hơn thế nữa đối với Na Jaemin. Trời biết, đất biết, anh biết nhưng mọi người chẳng ai biết cũng chẳng ai quan tâm, nhất là cặp đôi kia. Ngày ngày thân mật bên nhau phát cho anh cơm chó ăn đến phát no. Thậm chí vào cái ngày kỉ niệm một tháng yêu nhau Lee Jeno còn đến tìm anh nhờ tư vấn để tạo bất ngờ cho người yêu của hắn ta. Cái chuyênn này quá là tàn nhẫn đối với một người FA như anh.
Thực ra thì cũng không thể trách mãi thế. Dù gì cũng đang yêu đương chẳng lẽ lại không cho người ta thân mật? Huang Renjun sau mỗi lần được nhận đồ ăn vặt là cơm chó miễn phí thì cũng chỉ nhăn nhó trêu chọc.
" Chúng mày ớn quá đi."
Hệ hô hấp của Lee Jeno không tốt cho lắm nên cứ chuyển sang thu đông là lại bị viêm phế quản. Thế nên cứ đến mùa đông căn nhà trọ bé tẹo ấy lại văng vẳng mấy tiếng cằn nhằn của Na Jaemin bắt hắn mặc thêm áo vào.
Khổ nỗi Lee Jeno lại thích trời đông, lúc nào cũng chưng cái mặt ra cho gió lạnh tạt vào rồi về nhà thì lại sụt sịt không thôi nên Jaemin lúc nào cũng phải cầm theo khăn quàng trong ba lô để đeo cho hắn. Nhắc hoài nhắc mãi cũng chẳng thay đổi, Na Jaemin đâm tức chẳng thèm mang khăn hay nước ấm nữa để kệ Lee Jeno ra sao thì ra. Và tối đấy Jeno ốm thật.