Tan học , vừa tới cổng trường,nó lập tức bị tống vào một cái Camry đen, bên cạnh nó là một khuôn mặt thiên thần, mái tóc màu nâu hới lòa xòa trước mặt, gương mặt góc cạnh , môi mỏng ,mũi cao ,da trắng không tì vết, một sự kết hợp hoàn hảo làm người đó vừa mang dáng vẻ thánh thiện, trẻ con nhưng cũng đầy mạnh mẽ, nam tính, bí ẩn và cuốn hút - Jiyeon bất giác đơ người ,mọi cơ quan như ngừng hoạt động, mắt nó không thể nào rời khỏi khuôn mặt ấy được nhưng may thay não nó đã nhanh chóng hoạt động trở lại,nó lắc lắc đầu, tự nhủ: "Trời,đây đâu phải lúc để mà bàn luận về cái đẹp chứ ? " Jiyeon lên tiếng
- Này,sao cậu cứ ám tôi mãi thế ?
-…
- Điếc à ? - nó gần như gào lên
Tới đây thì cậu ta mở mắt,vkhông chịu nổi nữa, cô nàng đúng là có năng khiếu trong việc chọc tức cậu mà.
-Tôi không có điếc, cậu không cần phải hét lên như thế
-… Sao tự nhiên lại đưa tôi đi đâu đây ? -nó bắt đầu thấy bất an
- Không có gì chỉ là mời cậu đi ăn bữa cơm coi như cảm ơn thôi mà
Shock ! Shock toàn tập ! Nó trố mắt nhìn thằng con trai bên cạnh mình .Bộ trong từ điển của tên này cũng có từ cảm ơn hả? Ngạc nhiên đấy! Thấy nó nhìn mình như người ngoài hành tinh,cậu lên tiếng:
-Nhìn gì kinh thế? Sắp lồi cả mắt ra ngoài rồi kìa
Không them để ý tới cậu ta,nó chắp tay lên ngực thành tư thế cầu nguyện vô cùng thành kính:
-Con là Park Jiyeon ,xin vĩnh biệt mọi người, con yêu mọi người rất nhiều,kể cả những người con ghét và những người con từng đắc tội,con tha thứ hết cho mọi người vì thế cầu Chúa cho con lên thiên đường chứ đừng bắt con xuống địa ngục. Amen !
Bây giờ thì đến lượt Myungsoo trố mắt nhìn nó, gã lái xe cố nín để không bật cười thành tiếng ,nó đang làm cái gì thế ?
- Cậu đang làm cái gì đấy ?
- Cầu nguyện trước khi chết !
Hả ? Chết ? Ai đã làm gì cô nàng đâu chứ ? ( t/g dạ,vâng không làm gì chỉ mới sai người đánh người ta hộc máu mồm thôi ạ )
-Sao lại chết? -cậu tò mò
-Chứ lại không à? Tự nhiên được một kẻ như cậu có lòng tốt ĐỘT XUẤT (t/g chúng ta phải nhấn mạnh từ đột xuất ở đây ạ) mời đi ăn cơm,chắc hôm nay trời sập,tôi phải chuẩn bị trước
Máu nóng dồn lên mặt,cô nàng làm cậu vừa tức muốn xịt máu mũi vừa buồn cười,chỉ tội tên tài xế,muốn cười mà không dám cười.
-Cậu…giỏi lắm.
-Hờ…chuyện…chứ lại chả giỏi -tự sướng
Chúa ơi,sao nó muốn tự vả vào mồm nó quá, huhu , đúng là cái miệng hại cái thân mà,sao cứ lúc nào gặp tên này nó cũng phát ngôn không kiểm soát thế không biết nữa….thật là hết thuốc chữa rồi…kiểu này thì nó hết đường sống rồi…
-Đến nơi rồi .
Cậu nói rồi lôi nó xuống xe làm đầu nó đập vào thành xe cái CỐP " Đồ dã man,tàn bạo,vô nhân đạo "nó vừa xoa đầu vừa lẩm bẩm
-Cái gì ?- cậu quay lại lừ mắt nhìn nó
-Ơ…hơ…hơ…có gì đâu-ặc…ặc…sao tai tên đó thính như tai cẩu ấy nhỉ (t/g đừng hỏi t/g,không biết đâu ^^)
Cậu lôi xềnh xệch nó vào một nhà hàng Ý,vừa vào đã có người đợi sẵn dẫn họ vào một bàn gần cửa sổ ,mùi thức ăn xông lên làm nó nhớ ra là nó đã bỏ quên ông anh ruột suốt từ sáng đến giờ. Cậu ấn nó xuống ghế và ra lệnh:
-Ăn đi!
-…
-Sao thế ?
Nó tần ngần nhìn một bàn đầy thức ăn…
-Cậu…không hạ độc thủ đấy chứ ?
Cậu lại tròn mắt nhìn nó,sau đó không nhịn được cười sằng sặc như ma làm
-Ha….ha…ha…cô nghĩ tôi mà thèm làm cái trò tiểu nhân ấy à ?
-Ừ…ai chứ cậu thì dám lắm.
-Nếu muốn giết cô thì cũng không cần phải chọn cách tốn kém thế này đâu!
-…
-Ăn đi,không chết đâu mà sợ
Thế là nó bắt đầu thanh toán chỗ thức ăn trên bàn với tư tưởng có chết thì cũng phải làm con ma no chứ nhất định không làm ma đói,cậu bạn thì chỉ trố mắt nhìn nó,kinh ngạc vì tốc độ ăn kinh hoàng của nó,lát sau cả bàn đầy đồ ăn được nó giải quyết sạch sẽ.Thấy nó đã ăn xong,cậu nói:
-Ăn xong rồi chứ?
Gật
-Vậy bây giờ,coi như vì hôm qua cậu đã cứu tôi nên tôi sẽ tặng cậu một món quà - tới đây cậu bỗng cười đậm chất ác ma, nó bất giác rung mình, thấy lạnh sống lưng
-Không cần đâu - nó vội xua tay
Cậu liếc nhìn tên khỉ đột bên cạnh, gã hiểu ý liền đi ra ngoài.lát sau lôi vào mấy đứa con gái,ồ…mấy chị gái này nhìn quen quen…à là mấy chị đã đánh nó…nhưng chẳng phải họ làm theo sực chỉ đạo của hắn sao…sao lại…nó ngạc nhiên nhìn Myungsoo …
-Đây là mấy người đã đánh cậu đúng không, bây giờ cậu muốn họ thành thế nào, tôi giúp cậu thực hiện - vâng, bây giờ thì trên mặt anh ta chính thức hiện lên chữ Ác ma rồi,nó cảm giác còn nhìn thấy đôi cánh đen thấp thoáng đằng sau lưng hắn…
-Cậu…
Đúng là vừa ăn cắp vừa la làng,tên này chơi thâm thật,nhưng muốn đấu với nó á,tuổi gì mà đòi…
-Cậu nói tôi muốn họ thế nào à,người họ đánh là tôi,vậy tôi có thể tự xử lí họ chứ?
Cậu nhún vai
Nó đi lại gần mấy bà chị,nói khẽ : "Mấy chị đừng trách nhau nha,có trách thì trách tên phia sau ấy"-nó nói không to không nhỏ vừa đủ để cậu ta nghe thấy rồi,nó vung tay và BỐP trên khuông mặt mấy bà chị in hằn dấu năm ngón tay nó, Myungsoo hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh ,được lắm, không tồi,cậu nhếch mép,nó sau khi xử lí mấy bà chị xong quay ra nhìn cậu với ánh mắt "sao mi không chết đi cho ta nhờ" rồi nói:
-Xong rồi đấy,Game over,thế nhá
Nói rồi nó quay đi,cậu cũng không cản,kể hoạch thay đổi,vốn chỉ định dọa cho cô nàng biết sợ một chút nhưng không ngờ cô nàng lại thú vị như vậy,thế thì làm sao cậu buông tha cho nó được…phải giữ cho chặt chứ :)))
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Longfic ] Người yêu của ác ma - MyungYeon ver .
Fiksi PenggemarMyungSoo JiYeon JB Sehun SooJung ( Krystal )