Bước vào nhà hàng, Sakura nhìn sơ qua cũng đủ biết nơi này không phải loại nhà hàng tầm thường. Gia đình chị ấy thật phóng khoáng mà.
*cạch*
-HAPPY BIRTHDAY....
Tiếng la của mọi người khiến Sakura giật mình. Đánh mắt 1 vòng xung quanh căn phòng. Bong bóng nè, ruy băng nè, đèn nè, bánh nè. Đều là những thứ nàng đã chờ đợi vào 30 phút trước-Mọi người...
Nàng nghẹn ngào nhìn mọi người-Xin lỗi vì không báo trước cho em nhé Kkura
Chị cả mỉm cười nhìn nàng-Em...rất bất ngờ
-Đương nhiên, đương nhiên. Là Chaeyeon đã đích thân chuẩn bị cho chị đó. Chị đừng làm cậu ấy thất vọng
-...
Là Chaeyeon đã chuẩn bị. Nàng biết chứ. Nhưng mà nàng vẫn còn đang lo lắng điều gì đó mà mãi chẳng tìm ra được-À thôi mọi người trở về chỗ ngồi cho chị ấy thổi nến đi
Em cười giả lã vì nhận thấy sắc mặt không được tốt của nàng khi nghe nhắc tới tên mình. Tuy có hơi buồn một chút nhưng dù sao hôm nay cũng là sinh nhật nàng mà, không thể để nàng cảm thấy không thoải mái được---
Đến hơn 11 giờ tối, cả nhóm sau khi đã ăn chơi đã đời rồi mới chịu rời khỏi mà về nhà. Tách khỏi 11 người kia, Chaeyeon bảo có công việc nên sẽ về nhà của mình một chút rồi sẽ về lại kí túc xá. Mọi người cũng không muốn hỏi nhiều nên đồng ý để em đi. Tuy nhiên nàng là không giống họ. Nhìn mặt em trông rất buồn. Chắc có lẽ lại nghĩ đến chuyện tình cảm của cả hai. Lại tiếp tục thở dài, đợi đến khi em đã đi được một đoạn thì mới xoay người báo với mọi người rằng có chuyện cần nói với em nên xin phép đi chung. Lần này mọi người hiển nhiên hiểu chuyện mà em đang nói là gì liền gật đầu chấp thuận. Nàng cười rồi lại nhanh chân đuổi theo em bỏ lại 10 con người đang mang theo hi vọng sáng hôm sau khi thức dậy sẽ nghe được tin tốt từ họ.---
Chạy đến khi đã thấy bóng dáng của em từ đằng xa thì mới chịu giảm dần tốc độ. Vẫn lặng lẽ dõi theo bóng lưng cô đơn ấy với một khoảng cách vừa đủ. Chăm chú quan sát từng cử chỉ, hành động của em đến sắc mặt mang đầy tâm sự. Nàng biết rằng chuyện vừa rồi tuy không phải là em sai hoàn toàn nhưng vẫn chưa thể chấp nhận được việc vì những lời nói kia của ba mẹ nàng mà đã có thể từ bỏ như vậy. Chưa kể, khi nhớ đến chuyện 1 tuần trước, lại khiến lòng nàng càng rối bời. Rất muốn tiến đến phía trước để nói chuyện rõ ràng với em nhưng lại không dám. Vì trong lòng nàng vẫn chưa thể chắc chắn được tình yêu của em có đủ vững vàng để nàng dựa dẫm thêm lần nữa hay không.1 tuần trước, trên đường đi từ một quán ăn gần kí túc xá, nàng đã vô tình thấy em đang ngồi trong quán cafe cùng một ai đó. Vốn dĩ nàng cũng sẽ không muốn quan tâm đến 2 con người nọ ở đó đâu cho đến khi bắt gặp những cử chỉ vô cùng thân thiết giữa em và người đó. Vì bị khuất nên nàng chẳng thể nào biết được đó là ai. Đợi đến khi họ đã trò chuyện xong thì cô gái ấy lại đeo khẩu trang kín mít chừa lại đôi mắt. Nàng đã thấy em xoa đầu người đó, còn cuối xuống hôn vào má nữa. Dù có muốn không nghĩ đến những đầu óc cứ luôn hiện rõ ra cái cảnh đó
BẠN ĐANG ĐỌC
[CHAEKURA] Đồ ngốc! Em yêu chị...
Fanfiction-Vì sao em lại chăm sóc chị? -Đồ ngốc, đơn giản là vì em yêu chị...