Chương 2: Vì tôi thích

1.3K 101 0
                                    

- Cô khỏi cần thắc mắc nữa cô nghĩ đúng rồi đấy, tôi chính là cái người chủ tịch mà cô nói xấu đó.

Em ngồi trên chiếc ghế uy quyền nói ra tất cả những gì Lisa nghĩ. Điều này khiến cô không thể không lo lắng, không biết là sẽ có chuyện gì xảy ra với bản thân đây. Cô cô cúi đầu 90° và cười gượng nói:

- Xin chào Chủ tịch ạ! Chuyện lúc nãy tôi xin lỗi ạ.

Em đứng lên đi về phía cô làm cô bất giác thụt lùi về phía sau. Em nhìn cô từ đầu xuống chân bằng ánh mắt dò xét khiến cô có chút ngượng ngùng. Cuối cùng, em lên tiếng nói:

- Park Chaeyoung này xưa nay chưa bao giờ để mình bị thiệt cả. Cô làm tôi bị trễ cuộc họp, lại còn dám nói xấu tôi, cô nghĩ tôi sẽ giải quyết ra sao?

- Chủ tịch đại nhân đại lượng chắc chắn sẽ không chấp nhất chuyện nhỏ nhặt này đâu đúng không? - Lisa cố cười thật tươi và nói vài lời nịnh nọt để được thoát nạn.

Chaeyoung nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng đầy sự vô tình. Em cầm lên một tập hồ sơ liếc sơ qua và nói:

- Cô, từ nay không cần đến phòng kế hoạch nữa.

- Chủ tịch muốn đuổi tôi sao, không được, không được!!!- Lisa hoảng hốt nói.

- Tôi thích làm gì cô quản được sao- Chaeyoung nói với tông giọng lạnh lùng vô cảm.

Em đứng lên đi ra ngoài cửa mà không thèm nói thêm gì cả. Lisa nhìn theo bóng lưng em, những giọt nước mắt đã lăn dài trên gò má cô không biết từ lúc nào. Tại sao cô lại khóc vì một chuyện như vậy ư. Tất nhiên là không phải vì cô yếu đuối mà là vì nếu cô không kiếm được tiền thì cô sẽ không thể chữa lành bệnh cho bố của cô và bản thân cô cũng sẽ không thể thực hiện được ước mơ của bản thân là trở thành một doanh nhân. Lisa cố hít một hơi thật sâu và hét lên:

- YAH, PARK CHAEYOUNG CÔ ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TÔI!

Chaeyoung bị gọi bằng tên thật của mình thì vô cùng khó chịu. Em quay lại nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lùng đáng sợ, em nói:

- Cô còn muốn gì nữa?

- Park Chaeyoung, tôi nói cho cô hay, cô đừng có ỷ rằng bản thân có tiền thì muốn làm gì thì làm. Cô nghĩ việc sa thải một người với cái lý do trẻ con đó của mình là một việc mà một doanh nhân nên làm sao. Cô có biết công việc này quan trọng với tôi thế nào không, cô thật xấu xa.....- Lisa nói với đôi mắt đẫm lệ.

Chaeyoung thấy thế thì có phần hơi ngạc nhiên. Em không ngờ rằng một người vừa tăng động trước mặt em lại thay đổi thành một con người khác hoàn toàn như vậy. Em đi đến chỗ cô, rút trong túi quần ra một chiếc khăn tay đưa cho cô và nói:

- Cô lau đi.

Lisa đẩy chiếc khăn ra và quay lưng định bỏ ra ngoài. Nhưng một bàn tay đã giữ cô lại, và cũng chính bàn tay đó đang lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô. Cô cứng người trước hành động bất ngờ đó của em. Cô tự hỏi rằng cái con người đáng ghét này sao tự nhiên lại như vậy chứ. Như hiểu được ý cô, em nói:

- Tôi nói là tôi sẽ đuổi việc cô khi nào hả- Giọng nói em trở nên nhẹ nhàng hơn- Tôi chỉ không muốn người chưa thành nhân viên chính thức của công ty làm ở một nơi quan trọng như phòng kế hoạch mà thôi.

Cover [LiChaeng]-[Longfic] Chủ Tịch Là 1 Con MèoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ