Chap 1

17.1K 933 21
                                    

/Bệnh viện/

- Dì à, các bác sĩ đã xếp lịch ngày mai phẫu thuật rồi đó. - Luhan vừa gọt táo, vừa vui vẻ nói chuyện.

- Con kiếm đâu ra số tiền lớn như vậy để cho dì phẫu thuật? - Người phụ nữ trung tuổi nằm trên giường bệnh, vẻ mặt phúc hậu, ân cần xoa đầu cậu nhóc ngồi bên hỏi han.

Luhan từ khi lên 7 đã chuyển về sống kí túc xá với dì Lee. Cậu không phải trẻ mồ côi mà là vì bố mẹ cậu đã bỏ đi trong đêm để trốn nợ. Cậu coi dì Lee không chỉ như người thân của mình mà còn là ân nhân của cậu. Dì lo cho cậu chỗ ăn ở rồi là tiền học, tiền sinh hoạt. Cậu chỉ dám xin giúp dì lau dọn kí túc xá co như là làm chút việc đỡ dì. Cách đây mấy tuần, dì Lee được các bác sĩ chuẩn đoán có khối u cần mổ gấp.

- Con tìm được một việc rất tốt, dì không phải lo đâu. - Cậu ngẩng đầu lên mỉm cười trấn an dì.

~~~~~~~~Flash Back~~~~~~~~

Trên đường đi mua ít đồ về để nấu ăn mang cho dì Lee, cậu chợt nhìn thấy một ông lão tay cầm tấm bản đồ ngó nghiêng hình như không biết đường đi.

- Cụ ơi, cháu có thể giúp gì cho cụ không? - Cậu nhanh chóng chạy lại gần.

- À. Ta đang muốn tìm đường đi nhưng mà ta cũng không biết nó nằm ở đâu nữa.

- Để cháu giúp cho. Ông muốn đi đâu ạ?

- Không phải cháu có việc cần đi sao? - Ông lão chỉ vào túi đồ của cậu.

- Việc đó để sau cũng được ạ. Ông đang cần giúp đỡ trước cơ mà. - Cậu mỉm cười với ông cụ.

- Vậy cảm ơn cháu. À mà cháu có thể giúp ta thêm 1 việc nữa được không?

- Ông cứ nói ạ. Nếu có thể cháu sẽ cố gắng.

- Ta ở một mình nên đang cần một người vừa giúp việc nhà vừa tâm sự với ta. Ta thấy cháu ngoan ngoãn, tốt bụng như vậy liệu có thể về giúp việc cho ta. Về lương thì cháu có thể quyết định. - Ông cụ nắm lấy tay cậu.

- Dạ..... Được ạ..... Nhưng...... Cháu. - Cậu đang lưỡng lự một điều gì đó.

- Cháu cứ nói đi. Ta không ngại điều gì đâu. - Ông lão cười hiền.

- À... cháu có thể .... xin ứng tiền trước được không ạ. An tâm cháu sẽ đến làm cho cụ. Chỉ là ..... cháu đang cần tiền gấp.

- Ồ. Không sao. Cháu cần bao nhiêu cứ nói, ta sẽ giúp cháu.

- Cháu cảm ơn ông - Cậu vui vẻ đi cùng ông lão.

~~~~~~~~End Flash Back~~~~~~~

- Cậu định đi đâu à? - Baekhyun đi bên cạnh khoác vai cậu. - Sáng ra đã xách túi đồ rõ to rồi này.

- Mình đi làm ý mà. - Luhan gỡ cái tay đang đặt trên vai mình xuống. - Tay cậu nặng chết đi được, bỏ xuống giùm cái.

- Cái cậu này. Dỗi luôn. - Nói rồi Baekhyun bỏ đi trước. Cậu bật cười trước hành động trẻ con khó đỡ này của thằng bạn.

Hôm nay cậu bắt đầu đến nhà ông lão để làm việc. Sáng nay cậu đã lau dọn nhà cửa thật sạch sẽ, dọn một số đồ đạc cần thiết để mang đi.

[Shortfic][SA][NC-17][HunHan] Hôn thê hoàng giaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ