Chap 2

13.2K 847 34
                                    

Chiếc xe từ từ tiến vào khuôn viên của một căn biệt thự sang trọng. Từ nhỏ đến lớn, cậu chỉ sống trong kí túc xá nhỏ bé thì làm sao có thể mơ đến một ngày có thể bước chân vào một nơi như này.

- Oa. Đẹp quá. - Như một đứa trẻ lần đầu được đến công viên, Luhan áp mặt vào cửa kính, nhìn vào vườn cây xanh mướt trước mắt mà không ngừng cảm thán.

Chanyeol ngồi bên cạnh nhìn cậu đã lâu mà cậu không biết. Chanyeol có thể cảm nhận được sự thuần khiết từ Luhan. Và hắn cũng cảm thấy rằng, chỉ có cậu mới có thể đem lại hạnh phúc cho thái tử.

- Mời cậu xuống xe. - Xe đã dừng từ lúc nào. Tài xế bước xuống mở cửa xe cho cậu và Chanyeol.

Bước vào căn nhà, cậu một lần choáng ngợp trước những nội thất đắt tiền và thiết kế tinh tế của căn nhà. Lối cậu đi dẫn vào phòng khách của căn nhà. Giữa nhà là 2 cầu thang uốn song song dẫn lên tầng hai. Ở giữa phòng khách là một bộ bàn ghế vô cùng sang trọng.

- Đây là? - Âm thanh lãnh khốc vang lên từ sau lưng khiến cậu giật mình quay lại.

- Đây là vị hôn thê do ông nội chọn cho ngài thưa thái tử. - Chanyeol nhanh chóng giải thích.

- Là cậu sao? - Khuôn mặt hắn xuất hiện nét ngạc nhiên nhưng ngay sau đó lại trở về vẻ mặt băng lãnh - Hoá ra đây là vị hôn thê đã trơ trẽn xin lấy trước tiền hứa hôn sao?

- Thần .... thần thực sự không biết về chuyện này. - Luhan vội vã lắc đầu

- Hoá ra cuộc gặp gỡ cũng chỉ là cái cớ để ngươi lấy lòng ta? À phải nói là lấy tiền của ta mới đúng chứ nhỉ! - Sehun khinh bỉ nhìn người đang đứng trước mặt nước mặt lưng tròng.

- Thần chưa từng nghĩ chúng ta sẽ gặp lại nhau. - Cậu cố gắng thanh minh cho mình. - Xin hãy để thần gặp ông nội để thần giải thích rồi thần sẽ không xuất hiện trước mặt ngài một lần nào nữa.

- Ngươi là vị hôn thê được ta mua bằng tiền - Đôi mắt lạnh băng ấy chiếu thẳng vào người cậu - Vì thế đừng bao giờ nghĩ đến việc phản bội hay bỏ trốn

- Thần .... Ngài đang nói gì vậy? - Cậu chỉ được thuê đến đây để làm giúp việc thôi mà

- Còn định giả vờ ngây thơ đến bao giờ nữa. - Sehun bước đến, đưa tay nhắc cằm Luhan lên để đối mặt với mình

- Tháo bỏ cái lớp mặt nạ thiên thần đấy đi. Ta đã quá nhầm khi tin ngươi là người tốt bằng những lời dối trá được nói ra chỉ cách đây mới chưa đầy 1 ngày.

- Thần ..... - Nước mắt cừ từ từ rơi xuống. Nhìn người kia lạnh lùng quay bước sau những lời nhục mạ cậu, cậu lại chỉ cảm thấy bóng dáng ấy thật quá cô đơn

Biết bao giờ cậu mới lại có thể nhìn thấy nụ cười toả nắng như ngày hôm trước. Hay nụ cười ấy cũng như những cánh hoa bồ công anh, mang vẻ đẹp tinh khiết làm xao động lòng người, thế nhưng lại bay đi mãi mãi không trở lại ..................

- Anh dẫn cậu ta lên phòng và nhớ dặn cậu ta chuẩn bị cho bữa tối nay. Nhờ anh, Chanyeol. - Nhìn cậu khóc, tâm hắn có chút gì đó rung động. Nhưng lý trí lại nhanh chóng xoá sạch những rung động mỏng manh đó.

[Shortfic][SA][NC-17][HunHan] Hôn thê hoàng giaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ