Chap 1 : Một ân huệ đầy may mắn

391 19 4
                                    


Lee Rang ( ối daddy...không được phải tém lại, không thể mất liêm sỉ được, không thể được )

Lee Rang là một bán yêu nửa người nửa cáo, anh ta có một mối thù sâu đậm với anh trai mình là một hồ ly thuần yêu - Lee Yeon. Đó có thể là lí do cho thấy vì sao anh không còn thiện lành như khi còn nhỏ nữa. Anh thích ban phát điều ước cho con người và khiến họ phải trả một cái giá thật đắt. Rang sống suốt 600 năm dài đằng đẵng, anh đã dành dụm được một khoản tiền khá lớn, vậy nên đến bây giờ anh không phải lo của ăn mà còn có của để. Chẳng phải làm gì nhưng lúc nào cũng sống trong giàu có, anh khá phong cách, rất chú ý thời trang, tiêu tiền một cách phóng khoáng, mua những thứ đắt đỏ. ( nói chung là anh giàu quá anh ơi cho em xin ít tiền nào 🤦🏽‍♂️🤦🏽‍♂️ )

Lee Rang định cư ở nước Nga xa xôi, lạnh lẽo. Vì là một con cáo thông minh, tinh tế nên anh học hỏi mọi thứ rất nhanh cách sinh sống, anh trà trộn và tồn tại như một con người bình thường. Dù sống trong điều kiện giàu có, nhưng anh lại vô cùng thiếu thốn tình cảm. Ở nơi đất khách quê người không có ai quen biết, thi thoảng Rang vẫn nghĩ về việc anh bị bỏ rơi, cho dù là tính cách của anh bây giờ khá khô cứng, không tử tế, nhưng trong thâm tâm Rang, vốn dĩ bản chất anh là một người rất tốt bụng.

"Tôi không phải người xấu đâu. Tôi không phải là người xấu...Đừng đánh tôi nữa ! Xin đừng đánh tôi mà ! Tôi không phải là quái vật, tôi không phải quái vật ! Tôi không phải..."

Rang thức dậy khỏi ác mộng kinh khủng đó, giấc mơ ám ảnh anh suốt bao nhiêu năm không dứt, anh luôn mơ về nó, mặc dù anh không hề muốn giấc mơ đó một chút nào. Nó là cả một quá khứ đen tối của anh, một quá khứ anh muốn quên đi, không muốn nhắc lại dù chỉ một lần.

Có phải không ? Anh luôn là một hồ ly chăm chỉ ngủ trưa ? Đúng vậy Rang luôn ngủ trưa đầy đủ mỗi ngày 1 tiếng đồng hồ đúng giờ. Đấy đã là thói quen từ nhỏ đến lớn của Rang không hề thay đổi. ( còn tôi hôm thì ngủ được, hôm thì...🤦🏽‍♂️🤦🏽‍♂️ )

2h chiều

Lee Rang đi dạo, đây là cách anh giết thời gian, vì ở nhà thì anh chẳng biết làm gì, ra ngoài đi bộ thì ít ra anh sẽ khỏe hơn và đầu óc sẽ thông thoáng hơn đôi chút. Đặc biệt hôm nay anh lại đi qua sở thú ROKS, chẳng bao giờ anh đi qua đây cả, khi lướt qua tấm bảng hiệu to tướng đề trên cổng, Rang chỉ thử dòm vào trong sở thú với ánh mắt vô hồn : "Chẳng bao giờ mình vào xem, mình có hợp với bọn chúng đâu !"

Vừa ngoảnh mặt đi được một bước, anh chợt dừng lại, một bên tai phải của anh hơi động đậy khi nghe thấy âm thanh nào đó. Rang tiếp tục lắng nghe, anh nhận thấy tiếng động đó xuất phát từ sở thú. Rang tò mò lùi lại, ánh mắt hướng vào bên trong, anh tiếp tục nghe thấy những âm thanh, chúng dần lớn hơn, nghe như tiếng gào thét, đau đớn. Dù thử mặc kệ những âm thanh ấy rồi, nhưng lòng tốt của anh trỗi dậy, lấn át hết những sự vô tâm, lạnh lẽo, anh đi vào trong sở thú với tốc độ rất nhanh. Khi vào được bên trong, ngay tại sảnh, anh thấy cảnh tượng hai người đàn ông to lớn cầm những thanh gậy đánh vào thân thể của một con cáo trắng muốt, con cáo đó đang nằm thoi thóp dưới nền đất lạnh, vừa run rẩy, vừa kêu lên trong tuyệt vọng. Khi một người đàn ông nọ chuẩn bị giáng cho con cáo cú đánh nữa thì Rang tiến đến rất nhanh, kịp bắt lấy tay của người đàn ông. Gã ta giật mình quay sang nhìn về phía cánh tay bị nắm lấy của mình. Gã ta gầm gừ :

[ Lee Rang x Ki Yuri ] Tale of the nine tailed : An unique relationship Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ