Cẩu Lương

2.2K 162 29
                                    

Cậu ôm anh vùi khuôn mặt nhỏ vào lưng anh , nhỏ giọng trả lời.

Trình Hâm : em tưởng Mã đại ca buồn nên mới an ủi thôi mà , tiểu Mã ca đừng giận A Trình nha.

Anh nghe cậu gọi biệt danh kia liền vui lòng nên nhẹ nhàng gỡ tay cậu ra , quay lại nhìn thẳng vào mặt cậu .

Gia Kỳ ; vậy sao khi nãy cho anh ấy nựng mặt chứ.

Trình Hâm liền nắm tay anh kể lại đùi đuôi chuyện khi nãy.

Chuyện là lúc nãy đang ngủ thì nghe dưới bếp có tiếng động , nên cậu khẽ thức mập mờ đi xuống xem thử.

Lúc đi xuống thì cậu gặp bóng lưng do mới ngủ dậy vẫn còn chưa tỉnh táo , nên cầu nhìn Mã đại ca thành Gia Kỳ nhà cậu.

Vì anh người có chiều cao và thân hình gần như ngang nhau chỉ có điều Gia Kỳ nhà cậu hơn ốm hơn xíu.

Lơ mơ chưa tỉnh ngủ nên cậu nghĩ là Gia Kỳ , bước xuống khỏi cầu thang dựa vào cột nhà , nói chuyện  bằng giọng ngáy ngủ.

Trình Hâm : anh về rồi à.

Còn anh cả đang tìm đồ trong bếp , nghe có ai hỏi cứ nghĩ là em trai mình liền quay đầu lại nhìn .

Nhưng người trước mắt anh cả lại là người lạ không phải em trai , cơ mà nhìn đáng  yêu đấy.

Anh cả đi lại nhẹ nhàng nhéo má cậu một cái , do còn mắt nhắm nên khi bị nhéo đau cậu liền mở mắt ra định trách móc.

Lại hú hồn vì người đứng trước mặt cậu không phải Gia. Kỳ mà là Gia Thành , cậu biết anh cả là do Gia Kỳ có cho cậu xem ảnh của Gia Thành.

Trình Hâm : chuyện là vậy đó , cũng chính lúc đó anh về tới .

Gia Kỳ : thôi bỏ qua đi , làm đồ cho em ăn nhé.

Trình Hâm : Gia Kỳ là tuyệt vời nhất.

Gia Kỳ : cầm đi.

Anh đưa cho cậu hai túi đồ ăn mình mới mua về , tuy không hiểu gì nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn nghe lời mà cầm lấy.

Cậu vừa cầm lấy túi đồ ăn thì cơ thể đã bị anh nhắc bỗng lên , anh nhẹ nhàng ẩm cậu

Hai chân cậu vòng qua  thắt lưng anh câu chặt lại , đặt cầm lên vai anh để anh dễ dàng ẩm mình.

Anh ẩm cậu vào nhà bếp đặt cậu ngồi trên bàn , cầm hai túi đồ ăn đi rửa .

Trình Hâm vẫn ngồi yên trên bàn nhìn người đàn ông mà cậu yêu thương .

Người mà luôn dành hết tâm tư , sự yêu thương nuông chiều cho cậu .

Người mà cho dù cậu phạm lôi cỡ nào cũng không trách mắng dù một lời.

Người mà cậu muốn đem cả đời mình ở cạch bên.

Nhưng cậu vẫn còn vướng bận ,do bản thân mình lại không phân hóa .

Cậu ngồi đó hai tay bắt giác nắm chặc lấy nhau , chỉ còn một tháng nữa thôi.

Cậu thật sự mong bản thân hóa thành omega dù phải chịu đau đớn cỡ nào cậu cũng chấp nhận.

Nhân Duyên.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ