Thiên Trạch bị phạt.

2.5K 160 26
                                    

Chương này dành cho cp Dật Trạch nha các cô .

❤❤❤❤.

Sau khi vác được bạn trai bỏ trốn của mình về nhà .

Tử Dật liền đem thẳng Thiên Trạch lên phòng , khóa cửa lại ném cậu lên giường.

Thiên Trạch bị ném lên giường liền biết có mùi nguy hiểm, ngồi dậy nhìn anh.

Thiên Trạch : Tử..Tử Dật , anh đem em vào đây làm gì vậy ??.

Tử Dật : thì phạt em chứ làm gì .

Nghe từ phạt của anh thì cậu hiểu là phạt như thế nào , nhưng vẫn cố hỏi thử xem anh có đổi hình thức phạt không.

Thiên Trạch : phạt .. Mà phạt như thế nào.

Tử Dật : em biết mà còn hỏi sao.

Cậu bắt đầu rùng mình lo sợ cho bản thân mình rồi , còn anh nhìn cậu như thế liền muốn cười.

Thiên Trạch : em..em không muốn tha cho em đi.

Tử Dật : ồ anh đây không ép , em không thích thì thôi vậy.

Cậu nghe vậy liền vui mừng cứ tưởng bản thân sẽ thoát khỏi anh .

Nhưng mà anh đời nào mà muốn tha cho cậu , anh vẫn có cách không ép mà khiến cậu tự dâng thân .

Thiên Trạch : thế anh mở cửa cho em ra đi.

Tử Dật : không vội em.ngồi đây đọc sách tí đi rồi anh thả.

Cậu liền ngoan ngoãn nghe lời cầm cuốn tiểu thuyết , lên ngồi chăm chú đọc .

Anh ngồi lên sofa đối diện giường nhìn cậu cười nham hiểm.

Cậu vẫn chú tâm đọc tiểu thuyết không hề hay biết rằng .

Anh đăng phóng từng chút từng chút tin tức tố của anh ra , nó đang dần dần loang tỏa cả căn phòng.

Cậu đang chú tâm thì bỗng nhiên ngửi được mùi hương tảo biển quanh chóp mũi.

Liền biết thứ mùi đó là gì , cậu tức tốc ngước lên nhìn anh.

Thiên Trạch : Tử Dật anh dám chơi xỏ em.

Tử Dật : anh chơi xỏ em khi nào.

Anh vẫn mặt làm như không hiểu gì nhìn cậu .

Thiên Trạch : anh bảo tha em không ép mà , tại sao lại phóng tin tứ tố ra hả.

Tử Dật : phải anh đâu có ép em đâu , anh là khiến em phải tự dâng mà.

Thiên Trạch : anh... Mau mở cửa cho em.

Tử Dật : không .. Muốn thì tự lại mở đi.

Thiên Trạch liền rời giường, cơ thể cậu rung nhẹ nó bắt đầu có phản ứng với tin tức tố của anh rồi.

Cậu khó khăn bước đến cửa , nhưng mở cờ nào cũng không thể mở được.

Cơ thể cậu bây giờ đã nhũn ra , đứng không vũng liền ngã khụy xuống sàn nhà.

Tử Dật đi lại nhẹ nhàng bế Thiên Trạch lên đi lại giường.

Nhân Duyên.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ