10.2

557 21 5
                                        

Issac uống xuống một ngụm nhỏ. Cậu không biết gã đã bỏ vào bên trong cái gì nhưng cậu hoàn toàn lo lắng nếu phải tiếp tục. Cole cầm lên thứ như một chiếc điều khiển và ngay khi hắn nhấn nút, chiếc TV gắn trên tường trong phòng ăn được bật lên chiếu một khung cảnh màu đen. Issac ngẩng đầu rồi dồn mọi sự chú ý lên màn hình. Đó là căn phòng gợi cậu nhớ đến nhà tù. Không có gì ngoài chiếc giường và thậm chí không có cả cửa sổ hay đèn. Và ở trong góc, nằm cạnh Benjamin chính là mẹ cậu. Đứa trẻ nằm sát trong lồng ngực bà với ngón tay xinh xinh nhỏ nhắn đang đưa lên miệng trong khi người phụ nữ dịu dàng xoa xoa lưng đứa trẻ

" Con nên cảm ơn ta vì đã cho họ một chiếc giường. Nó rất khó để dịch chuyển qua lại "

Cole nhún vai rồi mỉm cười như thể gã vừa làm gì đó vô cùng tuyệt vời và nhân từ bất chấp tội lỗi bắt cóc và giam cầm. Issac đối mặt với gã mà mất đi sự bình tĩnh

" Tôi đã mang đến tài liệu mà ông cần vậy nên làm ơn hãy thả mẹ tôi và Benjamin ra "

Cole còn chẳng thèm giả bộ như gã đang lắng nghe. Gã chỉ ngồi đó, rót thêm nước cam vào cốc của Issac

" Ta sẽ làm vậy sau. Uống nó trước đi "

" Nếu ông trả họ về nhà an toàn, tôi sẽ uống "

" Con nghĩ ta bị ngu à? Ta không chắc bằng cách nào nhưng chắc chắn con sẽ bỏ trốn sau khi ta thả họ "

Cole không giống với phong thái vô tư của mình, gã đang có một bầu không khí hung dữ cuộn tròn xung quanh. Cậu nên làm gì? Cậu nên chơi theo trò chơi này của gã tới bao giờ nữa? Cậu siết chặt nắm đấm phía dưới mặt bàn

" Kay, sao con nghĩ ta lại cho con thấy gia đình của mình? Để cho con thấy rằng họ vẫn an toàn và để con có thể cảm thấy ổn hơn "

" ... "

" Để con có thể thấy được cơ thể của người phụ nữ này sẽ bị ăn bao nhiêu viên đạn sau mỗi một lần con không chịu hợp tác "

Đôi mắt Issac mở lớn, rồi Cole nói gì đó như "Vào đi", Issac đã không nhận ra rằng gã có một chiếc tai nghe không dây nhỏ được cắm trong lỗ tai. Cậu lập tức nâng mắt, vẻ mặt hoàn toàn cứng ngắc. Trong căn phòng, cánh cửa bị bật tung và một người đàn ông cao lớn vạm vỡ bước vào với súng lục trong tay. Mẹ cậu nhận ra ngay, bà lập tức ngồi dậy rồi che đi đứa trẻ đang ngủ bằng chính cơ thể gầy gò, run rẩy của mình.  Sợ hãi, Issac bật dậy quá nhanh khiến chiếc ghế di chuyển và cuối cùng kết thúc bằng việc ngã xuống. Âm thanh của gỗ vang lên lớn tới nỗi khiến tai gã râm ran

" Đủ rồi "

Giọng nói của Issac mạnh mẽ. Nắm đấm cậu vẫn siết chặt và mạch máu hiện lên ở cổ. Nhưng Cole chỉ ngồi cạnh cậu, uống một ngụm cafe với phong thái thư thả

" Ngồi xuống "

" Đủ rồi! "

Issac tức giận tới nỗi cậu vươn tới nắm lấy cổ áo gã rồi nâng gã lên vài inch so với mặt đất. Nhưng nếu cậu đấm vào mặt gã, cậu sẽ phải hứng chịu cái gì? Chắc chắn người đàn ông trong phòng sẽ bắn rồi giết chết cả hai

[ BL ] Dear BenjaminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ