bốn

3.2K 221 8
                                    

dưới sảnh, sự trang trí buổi tiệc có vẻ khá đặc sắc, ánh đèn đủ màu sắc chiếu rọi khắp nơi còn kèm thêm tiếng nhạc du dương, sinh nhật này làm thật đúng là quy mô lớn. khách dự rất đông và cũng đã chọn lựa một bàn ăn thích hợp, chỉ có tôi vẫn đang cố gắng tìm beom, do khác đông khách mà ánh đèn màu lại khiến thị lực khá kém đành phải nhắn tin cho nó

"các cậu đợi xíu, tôi đi đón bạn" beom rời bàn của mình và những người bạn của mình để đưa tôi về bàn

"beom" 

"à ami à đi vào bàn ăn thôi, buổi tiệc sắp bắt đầu rồi"

"mày đi từ từ thôi tao dí theo đ kịp"

"nhanh"

tôi cùng beom tiến lại bàn, nhưng cô cậu ấm ở bàn đó nhìn ngang đá biết rất sang chảnh

"à đây là yang ami, cậu ấy là bạn tôi và là khách cực quý của bố mẹ tôi đấy" beom đùa

"à chào mọi người, tôi là yang ami, bằng tuổi với beom" tôi lịch sự gật đầu chào mọi người

họ lúc đầu đều nhìn tôi từ trên xuống dưới, lúc sau thì nở nụ cười chào lại tôi

"chào ami, tôi là sally" cô gái tên sally đưa tay, tôi cũng không ngại mà bắt tay lại

"cậu là con của ai vậy? tôi chưa thấy cậu bao giờ?" một cô gái ngồi cạnh sally lên tiếng

"tôi...? tôi không có bố mẹ"

"oh, có vẻ cậu rất giàu" cô ta nhướn mày nhìn vào chiếc túi gucci vừa ra của tôi - "hàng thật hay fake đấy?"

"fake à?" cô ta nhếch mép

"thôi nào jency" beom lên tiếng khi cảm thấy không khí thật khó thở

"trên người tôi, từ đôi bông tai đến đôi cao gót tôi đang mang, cộng lại có thể mua được mười cái túi của cậu đang mang ấy" tôi nhẹ nhàng trả lời kèm nụ cười tươi

"cậu...các cậu hôm nay tôi tặng bác ấy chiếc caravat giá bảy ngàn usd thôi"

"thật á?" mọi người đều trầm trồ

"thôi đi jency" beom cau mày

"sao? cậu tặng bác ấy thứ gì?" jency đắc ý

"đúng rồi, cậu tặng vậy?" mọi người đều nhìn ami

ami chần chừ, beom thấy vậy liền cản mọi người. đáng ra việc khoe giá tiền của món quà thì không đúng lắm nên ami nhường nhịn

"các bạn của mày sân si thế beom?" ami nói nhỏ vào tai beom

"mày cứ mặc bọn nó, sinh nhật bố tao mày đừng làm ai nhập viện, bác sĩ trên tàu này không thể bó bột hay chỉnh lại xương khớp đâu" 

"yah" tôi trừng mắt

bỗng trên thuyền đột nhiên tắt hết điện, phía sân khấu xuất hiện ánh đèn sáng chiếu từ bên trong sau đó chủ tịch lee bước ra và anh đèn cứ phản chiếu theo ông

"cảm ơn các vị đã đến dự sinh nhật lần thứ năm mươi chín tuổi của tôi. hôm nay tôi mời các vị dùng bữa thật ngon miệng"

kth | sugar daddy.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ