Chương 8

9K 560 103
                                    

Đến chết Lâm Nhuận An cũng không tin cậu còn có thể gặp lại Cố Tranh.

Người nọ toàn thân vẫn ngời ngời khí chất, bộ dáng nghiêm nghị không khác gì lúc xưa.

Đó cũng là dáng vẻ mà cậu thích nhất...

Cậu chỉ đi xuống lầu vứt rác mà thôi, ai ngờ lại đụng phải Cố Tranh đang đứng ở dưới.

Hai người cũng không có ồn ào gì, chỉ nhìn nhau mà không ai cất lời chào hỏi làm bầu không khí có hơi ngượng ngập. Lâm Nhuận An bèn trấn tỉnh tinh thần lại một cái, chủ động vẫy tay, "Trùng hợp ghê."

"Ừm."

Người này vẫn thản nhiên và lãnh đạm như trước, đến một câu nói cũng không thèm nói.

Lâm Nhuận An rũ mắt, trong lòng thấy chua xót khiến khóe môi hơi động đậy - Cố Tranh vốn không phải đến tìm cậu.

Hai người ngập ngừng một hồi lâu mà cũng không nói thêm gì, hoàn cảnh bế tắc này khó mà duy trì tiếp được, Lâm Nhuận An cầm túi rác đi vòng qua người của Cố Tranh.

"Mình nói chuyện chút đi." Cố Tranh nói.

Lâm Nhuận An ném xong túi rác định quay về nhà nhưng lại bị câu nói đó làm cho sững lại. Cậu nhớ lại người kia đã đối xử lạnh nhạt với cậu như thế nào, dĩ nhiên trong lòng không chấp nhận lời đề nghị.

"Không cần đâu."

Cố Tranh lập tức giữ chặt cánh tay của Lâm Nhuận An, "Chỉ một lát thôi."

Cảm xúc của Lâm Nhuận An trở nên nóng nảy, cậu muốn rút tay về nhưng thể lực giữa alpha và omega ngăn không cho cậu thực hiện điều đó. Huống chi Cố Tranh còn là một alpha tham gia quân đội, sức mạnh càng kinh người.

"Anh buông ra! Em không muốn nói gì với anh hết!"

Hai bên giằng co qua lại, trên mặt Lâm Nhuận An giàn giụa nước mắt.

Cố Tranh dùng sức kéo omega đứng trước mặt mình, sau đó tỏa ra tin tức tố để omega bình tĩnh lại.

Lâm Nhuận An thực sự không chịu nổi.

Rõ ràng tất cả mọi chuyện đều do đối phương bắt đầu trước, kết quả người tự mình đa tình chính là cậu, mơ một giấc mơ cuối cùng cũng tan thành mây khói.

"Em không muốn nói chuyện với anh! Anh còn dùng tin tức tố với em làm gì? Đồ tồi!"

"Em không muốn gặp anh nữa, em muốn tìm người khác!"

Những lời này đều là do uất ức mà thốt ra, vì cậu nhớ tới thái độ không thể chấp nhận được của Cố Tranh chứ trong lòng cậu mọi ngóc ngách đều là hình bóng của hắn. Cậu thích sự lịch lãm của Cố Tranh, dù có hơi kiệm lời nhưng trước kia luôn dịu dàng hòa nhã với cậu.

Lâm Nhuận An vẫn luôn mong hắn đến tìm mình.

Cố Tranh nào có biết tâm tư của omega trước mặt mình, hắn nghĩ rằng omega sắp phải kết hôn với alpha lần trước hắn chạm mặt nên trong lòng nôn nóng, nhưng hắn không tin lắm.

"Em giận nên mới nói vậy đúng không?"

Cố Tranh rốt cuộc cũng chịu mở miệng nói, âm thanh tuy trầm thấp không quát tháo lớn tiếng nhưng đủ để người khác nhận ra sự tức giận tràn đầy trong đó. Lâm Nhuận An ngước nhìn người nọ, thấy trong ánh mắt kia dường như đang có một ngọn lửa lớn đang lan ra.

[EDIT/ABO][Hoàn] Chầm chậm thích emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ