Tâm hồn con người ta chính là một bầu trời bao la rộng lớn, thậm chí ngay cả bản thân họ cũng chẳng biết giới hạn của nó nằm ở đâu.
Ngày con Chang cầm dao tự vẫn đó, bầu trời phẳng lặng đến rợn người. Giống như đó là cái kết mà nó phải nhận vậy. Nhưng thử hỏi ông trời, nào có cần phải cho con Chang một cái kết đớn đau đến như thế? Con Chang nó nằm ở đấy, dằn vặt trong đau đớn, trong khổ sở cả về thể xác lẫn tinh thần.
Nó đau lắm, đau ở trong tim này. Đau cả từng tế bào tâm hồn yếu ớt của nó nữa. Giờ đây người nó thương đã tìm được bến bờ hạnh phúc, còn nó thì nằm đây, quả thật chả biết nên vui hay buồn nữa.
Con Chang vừa trút hơi thở cuối cùng thì trời đổ mưa, mưa lớn lắm đa, như thế đó là bản nhạc cuối cùng của cuộc đời dành cho nó...
.
Sau cái vụ lùm xùm của mối tình ba người mang tính chất "Theo tình tình chạy, chạy tình thình theo" của cô, cậu Ba và con Chang, mọi thứ dường như trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
Haizzz, hơi đâu mà bão tố phong ba quài, lâu lâu phải sóng yên biển lại cho người ta thở phào mấy hơi, còn chuẩn bị cho đám cưới cho cậu Hai nữa. À mà nghe đâu là đám cưới của cậu Ba được tổ chức cùng ngày luôn đó.
Cha! Quả này ông bà Hội chơi lớn à nha! Tuy là vui thiệt, nhưng mà có người nào đó đang xót xa cho ai kia kìa. Vì mở tiệc lớn là con Nhi bị quay như chong chóng luôn đó. Kkkkkkk!
Vì cái đám cưới lần này tổ chức lớn, nên cậu Hai có mời thêm vài người bạn từ phố về, trong đó có người bạn thuở mới đặt chân lên Sài Thành của cậu, cậu Mẫn.
Cậu Mẫn tên đầy đủ là Mẫn Doãn Kỳ, cái tên nghe hay dễ sợ đó đa. Mà nghe đồn, cậu là cháu đức tôn của một thương nhân người Hoa đang sinh sống tại đất Sài Thành này đó nghen.
Cha! Nghe sao mà oách thế nhở?
Con Nhi con Châm nghe cậu kể về người bạn này nhiều lắm, nhưng chưa lần nào cậu Hai đưa cậu Mẫn về nhà chơi hết cả.
Hôm trước hay tin cậu Hai dẫn bạn về nhà chơi nên bà Hội giục sấp nhỏ trong nhà, lo đi chợ mua đồ ăn chuẩn bị đầy đủ, tới lúc đó thì đỡ vội vội vàng vàng rồi quên trước quên sau.
"Chà! Ông anh tui chịu về rồi đó đa? Coi bộ lần này chị Mỹ khóc ngất luôn đó!", cậu Tư đang đọc sách trước hiên, thấy bóng cậu Hai về thì không thể ngồi yên, buộc miệng trêu chọc mấy câu mới hả cái bụng.
Ông bà Hội nghe tiếng cậu Hai cười nói rôm rả từ ngoài sân thì chắc mẩm là thằng Hai nó về rồi, "Bây về rồi đó ha? Vào nhà cất đồ đi rồi đi rửa mặt rửa tay cho đỡ mệt, đi xe cả buổi rồi còn gì?"
Cậu Hai dẫn cậu mẫn vào gian chính, chào hỏi qua một lượt với ông bà. "Mẫn đợi tui xíu nghe, tui kêu con Châm lên dẫn Mẫn đi cất đồ", cậu Hai kéo từng gàu nước mát lạnh từ dưới giếng lên, nhiệt tình nói.
"Aisss. Trân cứ thoải mái đi, tui cũng có lạ gì đâu mà. Hồi đó nhà tui cũng ở quê, rồi sau chuyển lên Sài Gòn thôi, Trân đừng khách sáo quá", cậu Mẫn lấy ống tay áo chấm chấm mấy giọt nước đang lăn dài trên đôi gò má, trông cậu trẻ trung thật sự.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BTS FANFIC][Cậu Ba! Tui thương cậu!]
FanfictionLấy ý tưởng từ những câu chuyện tình của thập niên 80 của thế kỉ trước, lúc Sài Thành đang dần đổi mới từng ngày. Ở lục tỉnh Nam kì lúc bấy giờ còn gia đình ông Hội đồng Kim giàu nhất xứ, với cậu Ba Kim tài hoa, lãng tử và cả cô Tư Hiền con ông đồ đ...