Sau khi Changbin đi vào trong, bầu không khí lại trở về vẻ yên tĩnh ban đầu. Ngoắc bartender lại gọi thêm một ly Elyx* Jisung nhoài người nằm hẳn ra bàn rượu, nhấc ngón tay trỏ vẽ vòng xung quanh miệng ly, ánh mắt tưởng như đang tập trung nhưng thật ra đã thất thần từ khi nào.
"Jisung, tôi nghĩ cậu nên về nghỉ ngơi đi."
Chàng bartender không đành lòng nhìn tình trạng vật vờ như thế của người mà ông chủ coi trọng, cố gắng khuyên nhủ đôi điều.
"Tôi ổn, Sam."
Jisung ngẩng đầu lên, đôi mắt chớp hai cái mỉm cười nhìn anh chàng bartender tên Sam. Ở nơi này, ngoài Changbin ra thì cậu chàng này là người nói chuyện với cậu nhiều nhất, cũng coi như là thân thiết.
"Cậu cãi nhau với ông chủ sao?"
Sam hỏi, lấy ly rượu của Jisung và cho thêm vào đó vài cục đá rồi đưa lại cho cậu.
"Nào có. Tôi và anh ta có gì với nhau đâu mà phải cãi nhau chứ."
Jisung ngồi thẳng dậy cầm ly rượu lên đảo vài vòng, những viên đá va chạm vào nhau dội ngược lại thành ly vang lên tiếng rộn rạo vui tai. Như nghĩ đến gì đó, Jisung bật cười, ngửa cổ uống hết chỗ rượu còn sót lại.
Sam nhìn từng giọt rượu trong suốt tựa nước lã từ từ trôi xuống cổ họng người nọ, ánh mắt thay đổi trong tích tắc. Cậu chàng ngoảnh mặt đi, vờ như không thấy mà tiếp tục công việc lau những chiếc ly của mình.
"Mà này, lần sau đừng biến nó thành cocktail nữa nhé. Cậu biết tôi thích uống nguyên chất hơn mà."
Jisung bỏ ly rượu xuống, liếm môi một cái mỉm cười nói với Sam. Mấy cái mánh khóe nhỏ này sao mà lừa được cậu, người đã từng đưa vào cơ thể mình biết bao loại rượu từ mạnh đến nhẹ chứ.
Cậu bartender ngạc nhiên ngẩng mặt lên, có chút bối rối không biết phải nói gì.
"Thôi không sao. Sáng nay tôi chưa ăn gì, cũng nhờ nó mà cái dạ dày này chẳng phải chật vật. Về nhé!"
Jisung phẩy tay, cười haha chỉ chỉ vào chiếc bụng phẳng của bản thân rồi đứng dậy xoay người đi mất. Bỏ lại anh chàng Sam nhìn theo bóng dáng cao gầy của cậu với trăm điều muốn nói.
.
Bước ra khỏi Tweed, hít lấy một ngụm khí lạnh ngày đông của Stockholm, Jisung rảo bước trên con đường đá vắng vẻ.
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới ngày nào một thân một mình lạ lẫm bước chân đến thành phố này, thế mà hiện tại đã ở đây được bảy năm. Đến nỗi chính cậu nhiều khi phải tự hỏi mình có còn là con dân của Đại Hàn Dân Quốc hay không hay là thành người Thụy Điển mất rồi.
Nếu nói ngày ấy là vì chạy trốn mà chọn một thành phố cách Hàn Quốc gần tám ngàn cây số, thì giờ đây Jisung lại vì yêu nơi này mà ở lại. Stockholm có quá nhiều thứ để giữ chân một kẻ thích đi rong như cậu.
Jisung thích lang thang ở trong những con hẻm quanh co lát đá granite cổ nhỏ hẹp chỉ đủ một, hai người rảo bước. Cậu thích cảm giác bản thân trở nên bé nhỏ giữa những tòa tháp cổ đồ sộ hay những con phố rải cuội. Thích hòa mình vào đủ mọi màu sắc của những ngôi nhà sơn màu pastel. Thích dành cả ngày dài để tận hưởng những giọt nắng ít ỏi còn lại trước khi thời tiết bắt đầu chuyển Đông với chuỗi ngày dài âm u và lạnh lẽo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BinSung] Làm bạn đời được không?
FanfictionKhông làm bạn tình nữa, chúng mình làm bạn đời được không? . @erifreya.