620 71 1
                                    

Changbin tỉnh dậy đã là một tiếng sau đó. Hắn xoay chiếc cổ nhức mỏi vì nằm sai tư thế, ngồi dậy nhìn xung quanh. Trong không khí thoang thoảng mùi sả cam của tinh dầu, ánh nến yếu ớt cháy lập lòe gần cạn. Không nhìn thấy người kia đâu, hắn đứng dậy bước ra khỏi phòng, hướng đến phòng bếp nơi có tiếng nồi chảo va chạm.

Dựa lưng vào bàn ăn, tay day day cái gáy đau nhức, hắn vô thức nở nụ cười. Nhìn bóng lưng gầy đang bận rộn phía trước, một dòng nước ấm chảy trào trong ngực hắn. Khung cảnh này rất hiếm khi hắn được cảm nhận. Bình thường gặp nhau cả hai chỉ có uống rượu, trò chuyện và làm chuyện người lớn, rất ít khi cậu vào bếp thế này chuẩn bị đồ ăn cho cả hai. Thường thì chỉ có hắn là chăm sóc cho cậu, còn cậu thì cứ ở yên một chỗ tận hưởng.

Jisung vừa mới tắm xong, trên lưng áo còn vương lại những giọt nước ẩm. Vai cậu rất rộng, lưng ngắn vừa phải, eo lại nhỏ. Những lúc cậu mặc sơ mi, điểm cuốn hút nhất của cậu đều để lộ ra rõ rệt, rất quyến rũ. Jisung có làn da trắng, không phải kiểu trắng đặc trưng của người Tây mà là do dưỡng lâu tạo thành. Da cậu cũng rất mỏng, những đường gân và mạch máu thường xuyên nổi rõ xanh tím chạy dọc cả cánh tay, khiến ban đầu nhìn thấy có hơi đáng sợ. Nhưng mà đó lại là thứ hắn thích nhất. Mỗi khi cả hai chìm vào tình ái, cậu đưa tay ôm lấy cổ hắn, những con rắn xanh phản chiếu đối lập trên nền da ửng đỏ càng khiến hắn không thể kiềm chế được khao khát đối với con người này.

"Thơm quá."

Giật mình một cái khi cảm nhận vòng ôm từ phía sau và hơi thở sát gần cổ, Jisung quay đầu lại bắt gặp nụ cười của Changbin, mái đầu bù xù sau khi ngủ dậy cọ cọ vào gáy khiến cậu rụt lại vì ngứa. Cậu dùng khủy tay đẩy đẩy bụng hắn muốn hắn buông mình ra, nhỏ giọng nói một câu.

"Đi rửa mặt đi."

Hắn cười không đáp, hít một hơi trên chiếc cổ thon của Jisung, thôi không làm phiền cậu nữa. Đặt một nụ hôn vào chiếc má trắng trẻo, hắn buông tay khỏi người cậu đi về phòng tắm chỉnh trang lại bản thân, không biết rằng người vừa bị mình quấy rối đang cố gắng chế ngự lại trái tim đập liên hồi trong lồng ngực với sự ấm áp chưa tan hết trên má. 

.

Changbin bước trở lại phòng bếp, nhìn thấy đồ ăn đã được Jisung bày sẵn trên bàn. Cậu mở tủ lấy một chai Gin và hai cái ly đem đến. Ngồi xuống đối diện Jisung, hắn nhận lấy ly rượu cậu đưa, mùi thơm đặc trưng của quả thông quẩn quanh mũi, rất thơm. Đem rượu nuốt hết vào họng, cảm giác the the nơi cổ làm hắn thấy thèm ăn. Mỉm cười với cậu, hắn tự nhiên cầm đũa lên nếm thử.

Jisung không nói gì, cũng không động đũa, chỉ ngồi yên tĩnh trước mặt Changbin mà uống rượu nhìn hắn ăn. Thật ra đây không phải lần đầu tiên cậu nấu ăn cho hắn, nhưng là lần đầu tiên có cảm giác nghiêm túc và khác biệt thế này. Thường thì cả hai sẽ ghé vào những quán ăn vỉa hè bên đường làm vài ly bia, hoặc không thì vào những nhà hàng sang trọng thưởng thức rượu vang thơm lừng. Cũng có đôi khi là ở ngay tại nhà hắn ăn những món thanh đạm sau khi mới trải qua một trận mây mưa ướt át. Khung cảnh yên tĩnh ngồi đối diện nhau ăn một bữa ăn đàng hoàng chỉnh chu thế này thật sự rất hiếm có.

[BinSung] Làm bạn đời được không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ