Những ngày sau đó Park ChanYeol và KyungSoo vẫn còn ở lại trong bệnh viện, Park ChanYeol sau một tuần cũng đã phục hồi không ít, chỉ là có KyungSoo những vết thương vẫn chưa hề ó dấu hiệu muốn lành, hắn nhiều lúc nhìn vào lưng cậu trong lòng lại liền có cảm giác chua xót đến lạ thường, vẫn là do hắn liên lụy cậu. Hôm nay hắn và KyungSoo cùng trở về nhà, đáng ra Park ChanYeol muốn cậu ở lại thêm một thời gian trong bệnh viện để xem xét vết thương nhưng KyungSoo cứng đầu không chịu khuất phục nằng nặc đòi trở về nhà, hắn và mọi người cũng hết cách đành phải đưa KyungSoo với cơ thể chằng chịt vết thương trở về.
Park ChanYeol đẩy cửa bước vào phòng đọc sách, ngay lập tức đập vào mắt là thân hình nhỏ bé đang cuộn tròn lại nằm trên ghế sofa, hắn hơi cau mày tiến lại gần nhìn cậu. KyungSoo đang ngủ, nhìn khuôn mặt đều vô cùng yên bình trên tay vẫn còn đang ôm một cuốn sách nào đó, hắn nhẹ nhàng bước tới rút cuốn sách ra khỏi tay cậu nhìn xem đây là cuốn sách gì.
"Trị vết thương sâu không để lại sẹo?"Park ChanYeol khẽ bật cười, đưa mắt nhìn KyungSoo. Hóa ra tiểu hài tử này lại rất sợ xấu, đường đường là một nam tử hán lại sợ vết thương để lại sẹo. Có phải có chút không hợp lí hay không, đặt cuốn sách xuống bàn Park ChanYeol một lực cúi xuống nhẹ nhàng nâng người KyungSoo lên, vốn tính đưa cậu trở về phòng nhưng không hiểu vì bị ma xui quỷ khiến như thế nào hắn lại một mạch mang cậu đi vào phòng mình, nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường như sợ cậu sẽ đau vì những vết thương sau lưng, Park ChanYeol khẽ thở dài.
Đang định quay đi thì đột nhiên KyungSoo vòng tay lên ôm choàng lấy cổ hắn kéo xuống, Park ChanYeol dù có khỏe mạnh thì lúc không đề phòng cũng liền bị vật xuống giường, KyungSoo như cong mèo nhỏ rúc vào trong lòng hắn cọ cọ bên má phúng phính vào khuôn ngực rắn chắc như muốn tìm kiếm hơi ấm, sau một lúc thì liền an vị ôm hắn ngủ ngon lành.
Park ChanYeol trong hoàn cảnh này thì liền á khẩu, hắn thì trước tới nay chưa từng tiếp túc qua hoàn cảnh như vậy, trên khuôn mặt bỗng hiện lên vài tia đỏ hồng. Nhẹ nhàng với lấy chiếc chăn, rũ ra đắp lên người cậu sau đó cũng nhẹ nhàng gỡ tay KyungSoo ra khỏi người mình đứng dậy bước tới kệ tủ trong phòng lấy ra một tuýp thuốc, sau đó bước tới cạnh giường ngồi xuống, lật người KyungSoo nằm úp xuống giường, vén lưng áo của cậu lên thoa thuốc vào những vết thương.Dường như khi thuốc được thao lên KyungSoo có cảm nhận được, liền nắm chặt tay lại như muốn kháng cự, hắn nhìn cậu không khỏi đau lòng, có lẽ là rất đau. Da của KyungSoo rất mỏng, những vết thương do roi da này có lẽ phải sâu hơn một phân, đối với KyungSoo chắc chắn là một cực hình. Mặc cho KyungSoo đang cự quậy không chịu để hắn động vào vết thương, Park ChanYeol vẫn kiêm quyết tiếp tục, cho đến khi KyungSoo bắt đầu he hé mắt ướt ra nhìn hắn, đôi mắt to tròn từ lâu đã sớm ngập nước, Park ChanYeol nhìn mà có chút mủi lòng.
"Ngoan, nếu không bôi thuốc nhất định sẽ để lại sẹo."
Hắn đưa tay lên xoe đầu cậu, KyungSoo dù nghe hắn nói vậy vẫn bĩu môi lắc đầu, nước mắt vẫn rơm rớm như chuẩn bị rơi. Hắn hơi bặm môi nhìn cậu, dựng KyungSoo ngồi thằng dậy quay lưng về phía mình, đưa tay một tay lên trước miệng cậu."Nếu đau thì cắn vào tay tôi, coi như bù cho cậu đã giúp tôi đỡ roi, được chứ?"
Giọng nói của hắn vẫn vô cùng điềm tĩnh, nhưng KyungSoo lại có thể nhận ra nó không giống như thường ngày, cậu nghe hắn nói lai liền lắc đầu. Cậu chính là thà để mình đau còn hơn là làm hắn bị thương, Park ChanYeol nhìn cậu lắc đầu liền cau mày, KyungSoo biết hắn khó xử cũng liền ngoan ngoãn nằm úp người xuống. Đến khi hắn bôi thuốc xong thì cả mặt liền vùi vào trong khối, toàn thân rung lên từng đợt.
![](https://img.wattpad.com/cover/24358499-288-k339001.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [ChanSoo] Love and Hate (End)
Fiksi PenggemarAuthor: Mi Dâu (Min's ChanSoo) Rating: T Pairing: ChanSoo, KrisBaek, HunHan. Status: On going. Summany: Người phụ nữ mỉm cười, đưa hộp quà cho Heo nhỏ, cậu nhận lấy vui vẻ chạy lại chỗ của Yêu Tinh đưa cho anh mỉm cười huých vai Yêu Tinh khẽ nói. "B...