Điều duy nhất mà Fred có thể nghĩ được khi họ bắt đầu chuyến đi chính là anh đã hối hận như nào về việc nói với Y/N rằng anh thích Angelina. Fred không chắc rằng Y/N có tin điều ấy không, nhưng cảm giác vẫn không ổn. Lẽ ra anh không nên nói điều đó, nhưng đã quá muộn để nghĩ lại. Tuy nhiên, anh ấy đã để ý thấy Y/N có hơi chút thất vọng. Cô ấy đã che đậy cảm xúc rất kĩ, nhưng Fred lại có thể nhìn thấu được cô. Ý nghĩ về việc cô ấy cũng thích mình vụt qua trong tâm trí anh, nhưng tại sao cô ấy lại có thể thích Fred Weasley ngốc nghếch và nghèo khó, trong khi gần như một nửa trường Hogwart thích cô ấy? Liệu khi nào có cách để trở nên cuốn hút và giàu có hơn ở Hogwart không?
Nhưng có lẽ, có lẽ nào cô ấy đã thích anh? Không ai đánh thuế ước mơ mà phải không?
Geroge đang phàn nàn với Y/N về việc mẹ của họ đã tịch thu tất cả sản phẩm của họ và la mắng họ trước khi rời khỏi nhà, khi Fred cũng bắt đầu tham gia phàn nàn, mặc dù họ cảm thấy nhẹ nhõm khi cô ấy không biết về những gì họ dự định làm tại World Cup.
Arthur đã lầm bầm suốt từ nãy về việc chậm trễ lịch trình khi mà Harry và Ron đã mất quá nhiều thời gian để chuẩn bị, trong khi Y/N cứ hậm hực về việc phải đi bộ lâu như vậy. "Mình không thể chờ đợi đến lúc đến nơi, túi của mình nặng quá!"
Fred nhìn xuống phía cô ấy " Mình có thể xách túi cho bồ, nếu bồ muốn."
"Không...không, bồ không cần phải làm điều đó đâu, Freddie." Đôi má của Y/N trở nên đỏ ửng và Fred cảm thấy rằng tim mình có thể nhảy ra ngoài vì cái biệt danh ấy." Cảm ơn vì đã giúp nhưng mình ổn. Dù sao thì chúng ta cần đi bộ thêm bao lâu nữa vậy?"
" Mình không biết." Geroge nhún vai. "Ba! Còn bao lâu nữa chúng ta sẽ tới đó vậy ạ?"
"Không lâu nữa đâu, ta đã thấy Amos rồi kia kìa!"
"Họ đến rồi đấy, con trai à!" Ông Diggory gọi sau khi thấy một nhóm người. Ông ấy, giống ông Weasley, cũng mang một chiếc balo lớn với một cái lều trên đó, mặc dù ông Diggory trông nhỏ người hơn.
"Xin lỗi ông bạn Amos!" ông Weasley nói" Một số người trong chúng tôi đã có sự chuẩn bị chậm trễ." ông quay ra nhìn Harry và Ron, những người đang cố nấp sau Hermione và Ginny.
"Mọi người, đây là Amos Diggory" ông Weasley giới thiệu tiếp. "Ông ấy làm việc cùng ta ở Bộ."
Có tiếng lá xào xạc và Y/N nhìn lên, nhận ra có một người đang ngồi trên cây. Anh ta nhảy xuống và Y/N đã nhận ra đây chính là học sinh nhà Hufflepuff. Dù gì thì họ cũng học cùng một khóa. "À, đây chắc hẳn là Cedric, phải không?" ông Weasley hỏi khi bắt tay với cậu thiếu niên.
"Đúng vậy, thưa Bác." Cedric gật đầu" Lối này."
Anh giao tiếp liếc nhìn nhanh Y/N trước khi quay lại và dẫn cả nhóm đi tiếp. Fred, sau khi bắt gặp cuộc giao tiếp bằng mắt của Cedric với Y/n ấy, càng nhìn chằm chằm vào tên Hufflepuff đó, không phải chỉ vì nhà đó đã đánh bại họ một cách bất công ở mùa giải Quidditch năm ngoái.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Translate] He Calls Me Love | Fred Weasley × Fem!Reader
FanficFred và Y/n là bạn thân kể từ năm học đầu tiên. Họ đã dành cho nhau thứ tình cảm trên thứ gọi là "bạn bè" trong một thời gian dài, nhưng hai người vẫn không làm theo cảm xúc của bản thân. Năm học thứ sáu của họ bắt đầu và Fre...