Y/n ngáp dài bước xuống cầu thang, cô đã thay trang phục ngày thường của mình. Mọi người đã ở tầng dưới và ăn sáng khi cô bước xuống phòng ăn, có nghĩa cô là người thức dậy cuối cùng. Y/n ngồi xuống chiếc ghế mà Fred đã để dành cho cô bên cạnh anh.
“Buổi sáng, tình yêu,” Fred nói khi anh đặt một nụ hôn lên đầu cô.
"Buổi sáng," Y/n cố gắng nói với chiếc miệng đầy thức ăn của mình.
"Cách cư xử thường ngày của bồ đâu hết rồi ?" George cười.
"Ồ, chúng đi nghỉ hết rồi," Y/n nói khi nuốt thức ăn của mình. Không lâu sau, cặp song sinh đứng dậy, Fred lại đặt lên đầu cô một nụ hôn khác. Cô quay sang họ với cái nhìn dò hỏi và má đang nhét đầy thức ăn, nhìn Fred và George khi họ xin phép và bước ra khỏi phòng ăn.
"Hẹn gặp sau nha, tình yêu," Fred nhắn nhủ khi anh đi theo người em sinh đôi của mình, khiến Y/n hơi bối rối.
Cặp song sinh khóa cửa phòng, nhặt đũa phép và mặc áo khoác. Họ nhìn nhau, gật đầu và bắt đầu độn thổ. Hẻm Xéo không đông đúc như Fred mong đợi. Anh thúc vào George, ra hiệu rằng hai người bọn họ cần đi nhanh hơn khi một nhóm học sinh Hogwarts đang đi theo hướng của họ. Họ bước vào một cửa hàng nhỏ và tìm nhân viên.
Y/n gõ cửa và chờ câu trả lời, mặc dù thế đáp lại vẫn là âm thanh im lặng. Cô lại gõ cửa, tiếp tục nhận lấy kết quả tương tự. "Fred? George?" Y/n gọi, nhưng không có ai trả lời. Cô vặn nắm cửa, chỉ thấy cửa đã bị khóa. "Cái quái gì vậy?"
Đưa đũa phép ra, cô ấy thì thầm, "Alohomora." Cánh cửa lách cách mấy tiếng và Y/n vặn núm một lần nữa. Có lẽ điều cô mong đợi là hình ảnh cặp song sinh đang làm gì đó ngu xuẩn bên trong nhưng căn phòng lại trống không. Cô nhìn quanh, cố gắng tìm ra một mảnh ghi chú, nhưng không có. Tất nhiên, cô cũng nhanh chóng phát hiện rằng áo khoác của họ cũng biến mất theo.
Họ đã rủ nhau lẻn ra ngoài, cô cố gắng phân tích từng nguyên nhân. Họ đã đi đâu cơ chứ? Và tại sao họ không thèm nói gì với cô? Tại sao họ không đưa cô ấy đi cùng? Nhiều câu hỏi chạy qua đầu cô khi cô bước ra khỏi phòng.
"Colloportus," cô ấy hô khi hướng đũa phép về phía cửa, nghe thấy tiếng lách cách cho thấy nó đã bị khóa. Đi về phía căn phòng chung của mình với Ginny và Hermione, cô không thể không nghĩ về việc cặp song sinh đã đi như thế nào mà không có cô, phát điên mong muốn biết được sự thật.
-------------Cặp song sinh độn thổ trở lại phòng của họ, nhanh chóng cởi bỏ áo khoác và cất chúng đi để có vẻ như chúng sẽ không ra ngoài. Fred lấy món quà ra khỏi túi áo của mình và nhanh chóng giấu nó vào trong rương đồ của mình, trong khi George mở khóa cửa.
Vài giây sau cánh cửa mở ra, khiến cặp song sinh giật mình. Y/n đóng sầm cửa lại, quay mặt về phía hai người. Cô khoanh tay trước ngực, gõ chân xuống sàn. "Làm thế nào mà bồ-"
"Hai người đã đi đâu?" Y / n hỏi, cắt lời George.
“Hẻm Xéo,” Fred thành thật trả lời.
"Hai người làm cái quái gì ở Hẻm Xéo vậy?" Cô nhướng mày hỏi.
"Tụi mình phải mua một số thứ," Fred nói với cô ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Translate] He Calls Me Love | Fred Weasley × Fem!Reader
Fiksi PenggemarFred và Y/n là bạn thân kể từ năm học đầu tiên. Họ đã dành cho nhau thứ tình cảm trên thứ gọi là "bạn bè" trong một thời gian dài, nhưng hai người vẫn không làm theo cảm xúc của bản thân. Năm học thứ sáu của họ bắt đầu và Fre...