Chương 32: Cầu Hôn

144 10 0
                                    

Tác giả: Hoa Hoa Liễu

Edit: Dật
Beta: IW
____

Lục Trường Uyên nhìn bóng người bận rộn bên ngoài, phun ra một vòng khói, biểu tình cười như không cười giống hệt thường ngày.

“Cho nên, cô cậu cho anh ta về đây?"

Hàn Kiều Kiều có chút ngượng ngùng, cô thừa nhận là lúc ấy muốn cho Tô Tuyết ngột ngạt nên mới cố tình giữ người lại trên xe. Ai biết sau khi đưa anh ta đến khách sạn thì tên này lại nói mình không có tiền trả, rồi mặt dày mày dạn nói một đống lớn, cuối cùng đi với họ trở về...

Hàn Dực ngẩng đầu một chút, nói: “Anh ta sửa xe.”

“Ai?” Hàn Kiều Kiều kinh ngạc nhìn về phía anh. Người nước ngoài này sẽ sửa xe? Sao cô lại không biết vậy?

Hàn Dực nhàn nhạt nói: “Tên này là kẻ cuồng du lịch, mấy năm gần đây tự lái xe du lịch, đã đi được một nửa trái đất rồi."

Điều này đúng thật là nói rồi. Hàn Kiều Kiều gật đầu: "Đúng, anh ta nói trạm cuối là Trường Thành, không ngờ vừa đến thì lại xảy ra nhiễu loạn." Nhưng việc này thì liên quan gì đến sửa xe?

Lục Trường Uyên gật đầu: “Dù sao ở lại cũng không tồi." Nói rồi hắn nhìn ra ngoài sân lần nữa, Hàn Kiều Kiều cảm thấy ánh mắt Lục Trường Uyên nhìn Bạch Khải Thuỵ rất giống như đang xem xét một người lao động không công...

—— Bạch Khải Thụy nhanh nhẹn dựng lều mà họ cho anh ta mượn, còn vui tươi hớn hở thủ thế OK với họ. Thái độ đối với việc Hàn Dực sắp xếp anh ta ở trong viện cũng không thấy chút bất mãn nào.

Hàn Kiều Kiều thật hâm mộ cái kiểu thần kinh thô của anh ta, chẳng những hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ khi ở ké mà nhìn qua còn rất vui vẻ.

Trong giọng nói của Lục Trường Uyên mang theo ý cười: "Kỹ năng sửa xe và kinh nghiệm cắm trại phong phú, cộng thêm quang dị năng vô cùng có ích, chúng ta xe như lãi rồi ha?"

Ánh mắt của Hàn Dực nặng nề: "Trước hết cứ quan sát đã, lúc thích hợp rồi mới thả vào nhà."

Khi nào mới xem như thời điểm thích hợp đây?...

Hàn Kiều Kiều đeo lên vẻ mặt mơ hồ, đi theo Hàn Dực đến thư phòng lầu hai.

“Anh, thật ra... chúng ta có thể đưa một số tiền lớn tống tiễn anh ta đi mà...” Hàn Kiều Kiều vẫn không yên tâm.

Chỗ này cũng chẳng phải doanh trại cho dân tị nạn. Hơn nữa, Bạch Khải Thụy lai lịch không rõ, còn là dị năng giả, nhỡ đâu về sau giữa đường lại quay ra phản bội... Chẳng hạn như nhân lúc họ không để ý trộm một ít vật tư cũng đủ chán ghét ghê tởm...

Hàn Kiều Kiều càng nghĩ càng cảm thấy để người này ở lại khác gì tai hoạ ngầm, mà tai hoạ này còn vì mình với Tô Tuyết đối đầu mang đến...

Hàn Dực không trả lời cô mà ngồi xuống, thuận thế kéo cô ngồi ở trên đùi mình.

“Kiều Kiều, chuyện giữa em và Tô Tuyết là thế nào?"

|Edit - Đang Khởi Động Lại| Mạt Thế Trọng Sinh Chi Độc Sủng - Hoa Hoa LiễuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ