Cuộc họp hội đồng quản trị (2)

272 24 8
                                    

"Như mọi người đã biết, khụ...khụ...khụ, sức khỏe của tôi không được tốt lắm, nên hôm nay luật sư của tôi sẽ làm việc với mọi người. Mời luật sư." Bá Viễn đứng lên chầm chậm nói hết câu, rồi ông như hết sức mà ngồi xuống. Ai cũng biết sức khỏe Bá Viễn đã kém lắm rồi, nhưng chẳng ai ngờ lại kém đến mức này, đến một câu mà ông cũng chẳng thể nói hoàn chỉnh cho được. Nói thật lòng, Bá Viễn giàu thì giàu thật nhưng lại hoàn toàn xa cách với con cháu. Đơn giản vì ông chẳng cam tâm khi phải kết hôn với mẹ của Tỉnh Lung và Trương Đằng nên không quan tâm chăm sóc con cái từ nhỏ. Khi lớn lên, tình cảm gia đình đã trở thành khoảng cách xa nhất mà tất cả bọn họ không thể san lấp được. Vậy nên cũng không có đứa cháu nào thân cận với ông, khiến cuộc cạnh tranh người thừa kế càng thêm hấp dẫn. 

"Tôi xin phép được bắt đầu." Luật sư đứng lên, dõng dạc đọc bản di chúc: "...Số cổ phần gồm 51% của tập đoàn Tencent sẽ được chia ra như sau: 23% dành cho ông Châu Kha Vũ, còn 28% còn lại sẽ được chia đều cho những người khác. Ngoài ra, các bất động sản bao gồm biệt thự ở khu đô thị mới Tân Kinh, biệt thự nghỉ dưỡng ở Tam Á, ... sẽ chia đều cho Tỉnh Lung và Trương Đằng toàn quyền xử lí..."

Nghe xong tất cả mọi người đều chấn kinh đến ngẩn cả người. Người nhận được nhiều cổ phần nhất không phải bọn họ mà lại là Châu Kha Vũ! Sao lại có chuyện vô lí đến thế được? 

Trương Đằng bực bội đứng bật dậy chất vấn ông: "Bố làm sao vậy? Châu Kha Vũ đâu phải con cháu nhà chúng ta? Bố hãy tỉnh táo lại đi!"

"Tôi hoàn toàn tỉnh táo", Bá Viễn nhàn  nhạt nhìn Trương Đằng, điềm nhiên nói: "Tôi chọn người giỏi nhất trong đám con cháu để nối nghiệp thì có sao?"

"Bố!", Trương Đằng gấp đến điên lên rồi, ông chẳng hiểu bố mình muốn gì nữa, rống lên: "Đó là cháu của chú Du chứ đâu phải cháu bố? Coi như con xin bố, hãy suy nghĩ lại đi. Đừng để cơ nghiệp cả đời của gia đình mình lọt vào tay người ngoài."

Châu Kha Vũ nhìn cả màn này mà thật muốn cười lớn! Người hắn hận nhất cuộc đời lại muốn trao lại công ty cho hắn ư? Chẳng lẽ ông ta coi việc bù đắp cho hắn như thể bù đắp cho ông nội hắn sao? Ông ta bù đặp còn kịp sao? Thật là ngu ngốc mà.

Nhưng Châu Kha Vũ chưa kịp cười, đã có một người cười giùm hắn. Hắn ngước lên, liền thấy Phó Tư Siêu đứng lên chặn Trương Đằng lại, điềm đạm nói: "Bố à, bố đừng nóng quá. Châu Kha Vũ hiện tại có 49% cổ phần, nhưng 51% còn lại nằm trong tay con."

oOo

"Thằng nhỏ này hiền lành quá, không giỏi bằng đứa cả, cũng chẳng lanh lợi bằng đứa út, chắc chẳng làm nên trò trống gì đâu."

Từ nhỏ đến lớn, đó là câu nói mà Phó Tư Siêu được nghe nhiều nhất từ những người xung quanh. Trong gia đình hắn, hắn luôn như người thừa. Một đứa trẻ không có gì nổi trội, lại còn nhút nhát, vụng về, thật sự không nhận được tình thương của mọi người. Chỉ có Hồ Diệp Thao là không bao giờ chối bỏ hắn. Cậu nhóc thương hắn cực kì, cái gì cũng cho hắn ăn cùng, cái gì cũng cho hắn chơi cùng, khiến một người rụt rè như hắn có thể vui vẻ hơn, mở lòng hơn. Ở cạnh Hồ Diệp Thao, hắn không còn cảm giác như một người thừa nữa.

| Chuang 2021 | Sóng gió gia tộc [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ