Chap 2: Khách sạn kỳ quái

3.3K 350 32
                                    

Đúng 6 giờ sáng hôm sau, cả ba đều có mặt ở sân bay nhưng vấn đề ở đây là máy bay sắp cất cánh cũng tức là họ đã trễ đến nơi rồi.

"Bambam! Tớ thề nếu không trễ thì tớ sẽ đè cậu ra và đập cho thật sướng cái tay"

"Bambam ơi là Bambam, cậu nói dậm một chút nền nữa thôi. Một chút của cậu là từ 5 giờ cho đến 6 giờ sáng đó!"

"Trời ơi hai người các cậu đừng có lãi nhãi nữa, tớ còn chưa kịp quét son dưỡng đây này!"

Lisa, Minnie và cả Bambam chạy thục mạng đến cổng soát vé máy báy, vừa chạy đến cũng là lúc tiếp viên chuẩn bị đóng cổng. Cô thấy thế liền chạy đến níu tay nữ tiếp viên, Lisa vừa thở dốc vừa bám víu lấy cánh tay của nữ tiếp viên thì thào nói.

"Chúng..chúng tôi còn chưa lên máy bay..làm ơn..cho chúng tôi lên"

"À vâng, xin mời hành khách đi lối này"

Nữ tiếp viên không vội đóng cổng, cô ấy vui vẻ mở đường cho ba người bước vào. Xong xuôi thủ tục soát vé, cuối cùng cả ba mới có thể yên vị trên chỗ ngồi của mình. Lisa sau khi định hình lại được hơi thở của mình, Cô quay sang đánh vào vai Bambam một cái rõ đau khiến cậu ta giật mình thét một tiếng.

"Ahh! Cậu điên hả"

"Ừ cậu làm tớ phát điên đây này, lần sau mà còn cái cảnh này thì không bao giờ có chuyện Cậu được đi thêm lần nữa đâu!"

"Hai người im lặng một chút được không? Người ta nhìn kìa"

Minnie ngượng ngùng nhìn mọi người xung quanh tỏ vẻ xin lỗi, Lisa và Bambam thấy thế cũng không màn cãi nhau nữa. Cả hai xoay lưng dựa vào ghế. Cô ngồi cạnh cửa sổ, trầm ngâm nhìn ra bầu trời bao la. Cảnh tượng đẹp biết bao nhiêu lại khiến Lisa càng nhớ đến mẹ mình bấy nhiêu...

Bà là người phụ nữ tuyệt vời nhất, Cô thương bà rất nhiều. Sau khi ba mất, mẹ Lisa đã phải một mình gồng gánh nuôi cô khôn lớn. Vừa đi làm lại vừa phải chăm sóc con cái khiến đôi vai gầy gò của bà đã chất nặng biết bao nhiêu khó khăn trùng bước. Rồi đến một ngày mẹ Lisa tái hôn cùng một người đàn ông, ông ấy thương bà lắm lại quan tâm Cô vô cùng. Tuy thế Lisa lúc bấy giờ vẫn còn chưa thể chấp nhận người ba dượng này. Vào ngày bà hấp hối, trên khuôn mặt của cô không biết đã rơi bao nhiêu hàng nước mắt. Cảnh tượng mẹ mình đau đớn trên giường bệnh khiến Lisa ám ảnh đến tận bây giờ.

Lúc đó Cô sợ lắm, mẹ từng nói là.

"Nếu con cảm thấy sợ hãi hay muốn ước mong điều gì thì hãy nhìn về phía Đức Phật con nhé, mọi thứ đều sẽ trở nên tốt hơn"

Chỉ vì lời nói đó của bà mà lúc đấy Lisa đã quỳ trước bức tượng Phật suốt hàng giờ liền khẩn vái cầu xin cho mẹ mình khỏi bệnh, cứ tưởng như thế thì ngài sẽ phù hộ cho bà dứt bệnh.

Nhưng đời nào dễ dàng như thế...

Mẹ cô vẫn qua đời.

Khoảng khắc nhìn thấy quan tài của mẹ mình được đặt xuống mồ chôn, Lisa đã tự hứa với lòng rằng không bao giờ tin vào những điều tâm linh thờ cúng hay bất kì đức tin nào kể cả ma quỷ tồn tại trên đời.

• Lương Duyên Tiền Kiếp •Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ