Lisa nhắm mắt hưởng thụ làn gió lạnh từ ban công, ngón tay vô thức vẽ một vòng xung quanh miệng ly rượu vang đang đặt bên cạnh, khí trời hôm nay thật lạnh. Bỗng một vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, không cần quay lại cũng biết được đối phương là ai, giọng nói phía sau vang lên có chút trách móc.
"Chị sẽ bị cảm lạnh nếu cứ đứng đây hóng gió đấy"
Roseanne dụi mặt vào lưng cô như một con mèo nhỏ khiến cho Lisa có chút nhột
"Có em chăm sóc chị, sẽ mau khỏe thôi"
"Dẻo miệng"
Lisa mỉm cười, nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch. Xoay người bế nàng lên, một tay cầm cái ly rỗng đi vào trong. Bản thân một mình hứng gió lạnh thì không sao nhưng Lisa không muốn nàng đổ bệnh khi đứng cùng cô.
"Roseanne, em thật đẹp"
"Lisa nói câu này rất nhiều lần rồi"
"Tôi dùng cả đời này nói với em cũng không đủ"
Sau khi đặt cái ly lên bàn, Lisa bước lên giường nằm cạnh nàng. Roseanne liền rúc người vào lòng ngực Lisa, ngay khi lần đầu tiên gặp cô ở buổi phỏng vấn. Roseanne luôn cảm thấy dường như người con gái này đối với nàng vô cùng quen thuộc. Khuôn mặt, nụ cười, dáng vóc và cả mùi hương trên người Lisa như có một lực hấp dẫn đối với nàng.
"Tên tiếng Hàn của em mà gì nhỉ?"
Lisa mắt vẫn đang nhắm mắt, vòng tay siết nhẹ người trong lòng. Âm thanh trầm khàn đặt câu hỏi.
"Là Park Chaeyoung, ngày trước em từng thực tập ở Hàn nên phải lấy một cái tên dễ gọi. Roseanne đối với người Hàn dường như rất khó phát âm"
"Em đối với Việt Nam có niềm yêu thích như thế vậy em đã bao giờ nghe tên của em ở Việt Nam sẽ gọi là gì chưa?"
Nàng nhíu mày một chút, việc này đã được mẹ nàng nói qua một vài lần, bản thân mang hai dòng máu Việt - Úc nên từ bé nàng đã được mẹ phổ cập kiến thức Việt Nam rất nhiều, bản thân cũng cố gắng nhớ đến cái tên mà mẹ nàng hay gọi nàng. Chỉ là thời gian trôi qua quá lâu, nàng căn bản cũng không nhớ rõ.
"Roseanne, hãy nhớ nhé, tên Việt Nam của con là Phác Thái Anh"
Nàng búng tay cái bóc, khiến Lisa có chút bất ngờ.
"Sao đấy?"
"Em nhớ được rồi"
"Nhớ gì cơ?"
"Tên Việt Nam của em"
Nàng cười khúc khích khiến Lisa cũng bật cười theo, đến cả tên mình cũng quên.
"Vậy nói cho chị biết, tên Việt Nam của em là gì?"
"Nhưng mà Lisa cũng có tên Việt Nam đúng không?"
"Chị có"
"Lisa nói trước, em sẽ nói sau"
Nàng lấy ngón tay vẽ hình vòng tròn vô tận trên ngực cô, ánh mắt không ngừng mong chờ. Đã yêu nhau được ba năm nhưng Lisa dường như có rất nhiều bí mật mà nàng không thể khám phá hết được, điều làm nàng có chút không vui nhưng lại cũng rất thích thú. Nếu mà biết hết mọi thứ về đối phương một cách trơn tru, tình cảm sẽ không còn thú vị.
BẠN ĐANG ĐỌC
• Lương Duyên Tiền Kiếp •
FanfictionĐoạn tình cảm chưa đứt, lương duyên chưa vẹn nhưng lại rời xa nhau đến một kiếp sống khác, một cuộc đời khác Lalisa và Lạp Lệ Sa là hai con người hoàn toàn trái ngược nhau hay thật chất cả hai là một? Thảm kịch gia tộc lừng lẫy năm đó bây giờ ra sa...