Đông Ấm (AlolaShipping)

247 9 0
                                    

An AlolaShipping Oneshot

Hiện tại, Satoshi, Suiren, Lillie, Mao, Kaki và Mamane cùng với các Pokemon của họ vừa tìm thấy một chỗ trống hoàn hảo trên bãi biển.

"Mà này, thật lạ khi chúng ta phải tận hưởng mùa Giáng Sinh với cái thời tiết nhiệt đới bên bờ biển này đấy" Satoshi nhận xét. Cậu vẫn đang dần làm quen với tất cả mọi thứ, từ tiết trời cho đến sinh vật của Alola, mọi thứ thật khác xa so với quê nhà của cậu.

"Nhưng mọi thứ vẫn tuyệt vời mà phải không?" Lillie hỏi.

"Ừ, tuyệt thật đấy" Satoshi nhìn Lillie cười, cùng với cô trải những tấm thảm mà Mao mang tới. Cô ngồi xuống bên đầu kia của tấm thảm, thu chân sát người, miệng mỉm cười trước sự ngạc nhiên của Satoshi về sức nóng của quần đảo nhiệt đới này. Cô thả lỏng tâm trí của mình, để nó đi lang thang vô định trong lúc cái nóng đang phủ xuống sưởi ấm làn da mịn. Cô bắt đầu những mơ mộng của riêng mình.

Satoshi đứng trước Mao, tay cậu hướng thẳng, đưa cho cô một chiếc hộp nhỏ được gói gọn gàng. Cô nhận lấy hộp quà từ cậu và mở nó ra một cách đầy cẩn thận, ngay lập tức cô bị kinh ngạc trước thứ ở bên trong. Đó là một viên đá tiến hóa hệ Lá, một thứ gần như không thể tìm thấy ở Alola.

"Thứ này thật đẹp Satoshi à" Mao thì thầm, mắt cô như bị hút vào bởi ánh lung linh của viên đá khi nó phản chiếu những tia sáng mặt trời rực rỡ của Alola.

"Đẹp thật đấy nhưng sao đẹp bằng cậu được" Satoshi đáp, nhẹ nhàng đưa tay lên má cô, cậu dừng lại một lúc trước khi ghé vào và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.

"Giáng Sinh vui vẻ, Satoshi" Mao thì thầm, gần như không rời khỏi người tình của mình.

"Giáng Sinh vui vẻ, Mao" Satoshi đáp, vòng tay qua eo cô. Mao đáp lại bằng cách đặt hai tay lên cổ cậu, kéo cậu vào và hôn cậu cuồng nhiệt hơn.

"Umm, Mao này ... Có gì đó trên mặt tớ à?" Satoshi lên tiếng, kéo cô ra khỏi trạng thái mơ giữa ban ngày.

"À...hả, gì cơ?" Mao ngơ ngác.

"Cậu vừa nhìn chằm chằm vào tớ, có thứ gì dính trên mặt tớ à" Satoshi nhắc lại. Khuôn mặt của Mao chuyển sang màu hồng đậm, sáng rực khi cô nhận ra rằng trong lúc đang mơ mộng, cô cứ nhìn chằm chằm vào Satoshi và cười như một tên ngốc.

"Kh-không...Cậu không sao cả...ý tớ là trên mặt của cậu vẫn ổn... Uhh, ý tớ là không có gì trên mặt của cậu cả" Mao lắp bắp, mặt càng lúc càng đỏ hơn. Ruột gan cô bắt đầu nhảy dựng lên.

"Xin lỗi các cậu, tớ cần phải đi trước ... Tớ phải giúp bố ở nhà hàng" Cô thông báo với cả nhóm rồi nhanh chóng chạy đi mặc dù ai cũng biết đó là một lời nói dối, một lời nói dối rất tệ.

Mao về nhà, chạy thẳng lên phòng ngủ và nằm lăn ra giường. Cô vùi mặt vào gối.

"Ughhh tại sao mình lại vô dụng như vậy?" Mao nằm tự trách bản thân. Cô biết tình cảm mà cô dành cho Satoshi sẽ không bao giờ tàn nhưng cô lại quá nhút nhát để có thể nói cho cậu biết cảm xúc của mình. Cô đã say đắm trong ánh mắt cậu ngay từ ngày đầu tiên cô gặp chàng trai Kanto ấy, mọi khoảnh khắc hai người dành cho nhau kể từ đó chỉ khiến tình cảm của cô ngày càng lớn hơn. Cậu mạnh mẽ, đẹp trai, vui tính, chân thành và chu đáo. Cậu là người quan tâm cô nhất trong những người mà Mao từng gặp. Cậu luôn đặt nhu cầu của bạn bè và Pokemon lên trước nhu cầu của riêng cậu.

[Truyện Dịch] All Pokemon Oneshot CollectionNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ