Chap 11

747 54 7
                                    


Trong nháy mắt, Thái Anh rất muốn ôm lấy cô , nói cho cô biết bây giờ người nàng yêu không phải Phác Chí Long , nhưng nghĩ đến việc cô không muốn nói yêu nàng, nhưng lại muốn nàng yêu cô , liền đè nén sóng gió mãnh liệt trong lòng xuống, hạ quyết tâm nói: "Viên phù thủy chi tâm kia là Ngải Lâm cho ngươi? Ngươi nghĩ rằng ta là nàng, nên mới có thể xuất hiện trước mặt ta, ngoài ra không còn lý do nào khiến ngươi quấn quýt với ta, rồi đối xử tốt với ta như vậy."

Lý Lệ Sa ngẩng đầu lên nhìn nàng, không nói một lời, Thái Anh tiếp tục nói: "Ngươi và Phác Chí Long đều cho rằng ta là Ngải Lâm, nhưng thật ra ta không phải, ta chỉ có được ký ức của nàng, trừ việc đó ra, chúng ta không có gì giống nhau hết.

Lạp Lệ Sa , ta biết ngươi rất biết ơn Ngải Lâm đã biến ngươi thành người, nhưng ngươi không cần phải báo ân với ta, ta không phải là Ngải Lâm, không cần ngươi trả giá nhiều như vậy.

"Nhân gia cam tâm tình nguyện."

"Nhưng ta không muốn."

Thái Anh lập tức trả lời: "Lúc trước bởi vì Phác Chí Long nên ta mới nhốt mình vào trong tháp, là ngươi dẫn ta ra ngoài, nhưng hiện tại ta lại bị Phác Chí Long nhốt vào, ta muốn tự mình tìm cách thoát ra ngoài. Sớm hay muộn ngươi cũng phải rời đi, cuối cùng ta sẽ chỉ còn lại một mình, ngươi đối tốt với ta, đến lúc đó chỉ làm ta càng đau khổ mà thôi."

"Ta sẽ không rời xa Thái Anh."

Lệ Sa nắm tay nàng lên bắt đầu liếm hôn, Thái Anh lại đẩy cô ra: "Lệ Sa , ta không cần ân tình của ngươi, ta cũng không muốn lợi dụng tình cảm của người khác để bù đắp cho bản thân, càng không muốn nhận sự an bài của người khác, nếu ngươi thật sự muốn giúp ta, hãy đi tìm ma trượng tới đây, những chuyện khác ngươi không cần lo, ta cũng không muốn nhìn thấy ngươi lại xuất hiện ở trước mặt ta."

Khẩu khí Thái Anh nghiêm khắc, làm Lệ Sa vốn dĩ dịu ngoan dần trở nên cuồng bạo, cô bỗng nhiên nhảy dựng lên ôm lấy nàng, ném nàng lên giường, liều mạng liếm gặm nàng. Thái Anh không giãy giụa, chỉ là lạnh lùng nói: "Ngươi cũng muốn cưỡng ép ta sao? Cũng giống như Phác Chí Long cưỡng ép ta, các ngươi cho rằng như vậy là tốt với ta, một bên tình nguyện bức ta tiếp thu. Cũng tốt, ta không chống cự được quyền thế của hắn , cũng không có sức lực để chống lại ngươi, muốn làm gì thì tùy ngươi."

"Thái Anh... Đừng bảo ta rời đi, xin ngươi."

Cảm giác được mình mất khống chế, Lệ Sa buông nàng ra, ngoan ngoãn ghé vào mép giường, trong giọng nói mang theo cầu xin, Thái Anh thở dài mềm giọng nói: "Cảnh giới trong vương cung rất nghiêm, ngươi nhanh chóng rời đi, về ma trượng bản thân ta sẽ tự mình nghĩ biện pháp, cuối cùng, ta hy vọng ngươi rời đi bình an."

Nói xong những lời này, Thái Anh không muốn mở miệng nữa, hai người trầm mặc hồi lâu, cô mới nhẹ giọng nói: "Khi đó ta cũng không nghĩ muốn biến thành người, ta cũng luôn biết ngươi không phải là Ngải Lâm trước kia."

Cô cười cười, khi cười đôi mắt hoàn toàn ảm đạm, làm vẻ mặt của cô trở nên có chút trống rỗng: "Nhưng mà người kế thừa ký ức vẫn luôn bị cho rằng là người thừa kế, cho nên lúc ấy ta chỉ muốn nhìn ngươi một chút, muốn trả lại sức mạnh cho ngươi mà thôi.

Nhân thú chi tâm - COVER LiChaengNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ