.Từ ngày Châu Kha Vũ hứa với Patrick sẽ học hành chăm chỉ, ai ai cũng thấy cậu y chang món đồ được lên dây cót, một con người khác hẳn lúc trước. Có điều chăm chỉ thì có rồi, nhưng bài vở từ thuở nào đâu thể một sớm một chiều mà lấy lại được. Châu Kha Vũ giải bài cũng sai bét như thường. Và sau tất cả những nỗ lực không thành ấy, cậu ta đang ngồi phụng phịu bẻ hết mấy cây bút chì. Nhìn vừa thương lại vừa buồn cười.
"Daniel nhà mình hôm nay làm sao đấy?"
Patrick chống cằm nghiêng đầu nhìn cậu bé, tay như một thói quen lại đưa ra vuốt ve mái đầu nhỏ.
"Rõ ràng là học rồi mà sao lại như thế. Patrick này, tớ phải làm gì mới được đây..."
Châu Kha Vũ vừa nói, vừa chồm đến cúi đầu gục lên vai cậu bạn cọ cọ làm bộ tóc mới được vuốt gọn gàng xù hết cả lên như đống rơm khô. Cái tên nhóc này...lại làm nũng với cậu rồi.
"Patrick hay là cậu dạy kèm tớ đi"
"Ừ, cậu muốn hỏi bài nào?"
"Không phải chỉ bài, là dạy kèm đó"
Đôi lông mày hơi nhíu lại, não bộ như đang liên tưởng đến điều gì đó. Cậu thật sự có hơi không hiểu ý Châu Kha Vũ cho lắm.
"Vậy có nghĩa là...."
"Nghĩa là tối nay tớ qua nhà cậu lấy lại kiến thức nhá. Quyết định thế đi, cảm ơn trước đó nha"
Ơ kìa cái thằng này....
Châu Kha Vũ nói xong cứ thế ung dung đi mất như chẳng có chuyện gì xảy ra, để lại một Patrick đầu óc xử lý thông tin chưa xong còn đang ngơ ngác. Không phải Châu Kha Vũ chưa từng qua nhà cậu, nhưng mà mấy lần trước bọn họ kéo cả đám sang chơi. Đây là lần đầu tiên người ta một mình ghé nhà cậu, lại còn đòi sang buổi tối...Không phải bây giờ ngồi lại một tiếng đồng hồ giảng bài là được rồi sao?
.
Vừa về đến nhà, không nằm lăn ra giường giống như mọi ngày, việc đầu tiên Patrick làm là dọn cái đống bừa bộn lung tung trong phòng của mình. Quần áo đã mặc đặt một đống trong giỏ suýt tràn cả ra, sách đọc xong vẫn trải đều từ bàn học đến giường ngủ. Patrick khẽ thở dài. Sao bây giờ cậu mới nhận ra cái nơi mình sống chẳng khác ổ chuột là bao.
Dọn dẹp xong xuôi, Patrick ngắm nghía lại thành quả của chính mình. Thoáng trông thấy chai nước hoa được tặng còn chưa bóc nhãn, cậu lại chạy đến lấy ra xịt vài phát quanh phòng. Hương nước hoa nhanh chóng tan ra, khắp nơi bỗng chốc đều thoang thoảng hương vị tươi mát của cây cỏ. Cái mùi này cũng dễ chịu quá đó chứ. Bấm được ba nhát, một suy nghĩ lại xẹt ngang qua đầu cậu.
Như này chẳng phải rõ ràng quá rồi sao? Làm gì có người nào bình thường mà xịt nước hoa khắp phòng như thế. Ai có não đều sẽ biết ngay là do cố tình chuẩn bị. Nghĩ đến đây, Patrick lại bật hết quạt trong phòng, lấy thêm cả quạt tay phẩy phẩy cho mùi bay đi hết. Còn tiện thể kéo đám sách vở vừa mới được chủ nhân nó chăm chút gọn gàng, làm đổ hết ra bàn để trông tự nhiên hơn một tí.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Songfic] The Rest Of Summer / Dư vị mùa hè
Conto«Nhấn nút chụp, tay đan lấy tay, mãi ngưng đọng tại thời khắc thanh xuân» Song Vũ Điện Đài