phiên ngoại 2

3.9K 324 58
                                    

{ Nhật ký chăm sóc Choi Beomgyu lúc mang thai của Kang Taehyun }

Nó là ác mộng đấy các ông bố trẻ ạ, khoảng thời gian ấy... tôi chỉ muốn bỏ nhà đi cho rồi!!!

_ Tháng thứ nhất _

Mấy ngày sau khi biết tin Beomgyu mang thai, tôi vui chết đi được, vui mà tưởng như mình chửa theo nó luôn ấy. Vài hôm đầu thì cũng không có gì, tôi với nó vẫn rất chi là bình thường, tôi còn đoán già đoán non xem Beomgyu mang thai trai hay gái, nó thì muốn đứa bé nhanh nhanh chào đời để được bế được bồng. Tôi cứ tưởng... mọi thứ sẽ vô cùng dễ dàng, chỉ cần ngồi không chờ đợi ngày đứa trẻ chui ra là xong, bồi bổ thêm vài món dinh dưỡng nhiều hơn một chút cũng không thành vấn đề, nhưng đếch phải, dễ dàng thế thì ai mang thai chả được. 

Tôi nói chuyện với mẹ về vụ bầu bí của Beomgyu suốt, kiểu tâm sự với 'chuyên gia' để lấy lời khuyên, bà ấy cười đểu tôi khi nghe tôi ngu ngơ nói chắc mang thai nhàn lắm, cứ nghỉ ngơi là ổn, nói, cứ chuẩn bị tinh thần dần đi.

Và..."Oẹ oẹ... oẹ..."

Cái âm thanh chết tiệt, mẹ nó, gần như là sáng nào cũng phải nghe, nghe mà muốn thuộc luôn Beomgyu thường ói lúc mấy giờ sáng, ói quãng nào. Tôi nghĩ, chắc Beomgyu đang trong thời kì ốm nghén, cỡ mấy bữa là sẽ hết thôi, nhưng mà không phải vậy... nó kéo dài cả tháng trời. Sáng nào cũng y như sáng nào, tiếng ói mửa của Beomgyu đánh thức tôi dậy đi làm.

"Hay đi khám lại? Chứ sáng nào cũng ói thế này..." tôi vỗ vỗ lưng nó hòng để cơn buồn nôn qua đi. 

Beomgyu mặt mũi tái mét, xua tay "Không, nghén bình thường thôi, mấy ngày nữa là hết ấy mà"

Mấy ngày? Mấy ngày là mấy ngày? Là một tháng ba mươi, ba mốt ngày, mày nghén cả ba mươi, ba mốt ngày ấy hả?

Tôi cũng có hỏi qua mẹ tôi, bà ấy cũng chỉ dửng dưng nói, bình thường, chú ý ba, bốn tháng đầu tình trạng ốm nghén của nó, còn mấy tháng sau không cần phải lo nữa, mấy tháng sau chú ý Beomgyu đi lại với thay đổi size quần áo cho cậu, tôi cũng yên tâm phần nào.

Từ lúc Beomgyu mang thai, nó duy nhất chỉ thèm ăn đồ ngọt, tôi mới thắc mắc, phải là thèm đồ chua chứ, tôi xem trên TV thấy người ta mang thai toàn ăn đồ chua mà. Hôm nào cũng vậy, hễ cứ thèm, nó lại gào ầm nhà đòi tôi đi mua cho bằng được, kể cả là nửa đêm, kể cả là rạng sáng, cứ lên cơn thèm là nó đạp tôi dậy đi mua. Và đương nhiên, tôi không làm khác được, dù là có đang mệt mỏi tới mức chỉ muốn ngủ, tôi cũng phải cố mò dậy đi mua về cho nó ăn. 

Mẹ tôi dặn, khoảng thời gian này tính tình Beomgyu sẽ khác hơn so với trước rất nhiều, đều là biểu hiện của một người mang thai, tôi mà không chiều nó, nó giãy lên cho xem, tôi chỉ sợ tôi không dỗ được, với lại cũng không biết chăm sóc người mang thai như nào, nên tôi mới cắn răng nhẫn nhịn, nó đòi gì thì mua nấy.

Thú thực, mặc dù tôi không ăn cái đống bánh kẹo ngọt khét họng đó của Beomgyu, nhưng tôi chỉ cần nhìn đống đồ đấy bày một loạt trên giường thôi cũng muốn ngán đến chết rồi, thế mà Beomgyu một ngày ngốn sạch chỗ đấy không dư một miếng nào đấy.

taegyu ver | bạn trai cục súc có một không haiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ