Vài tia nắng cứng đầu chui qua rèm cửa rọi thẳng vào mắt con mèo đang ngủ vùi trong chăn gối trên giường. Con mèo khẽ cựa mình, chân tay cuộn tròn cả đêm mỏi quá nên chưa mở mắt mà tay chân thi nhau duỗi thẳng ra cho đỡ mỏi. Mắt vừa thích nghi được với ánh sáng thì cậu đã thấy thân trên mình lạnh ngắt. Phần ngực dường như đang trực tiếp chạm vào chăn bông. Hai mắt lập tức díu lại, cho tới khi cậu đưa tay vén chăn ra thì chúng lập tức mở trừng trừng.
Thân trên của cậu...
Không...
Mặc...
Áo...
"Áaaaaaaaaaaaaaaa...."
"Sao đấy cái gì cái gì làm sao?????"
Hoseok bất thình lình ngoi dậy từ phần giường bên cạnh. May là anh vẫn mặc áo chứ không thì Yoongi ngất luôn mất. Cậu tròn mắt nhìn anh trân trối, hai tay kéo chăn quấn kín người chừa mỗi đôi mắt.
"Anh anh anh...."
"Anh làm sao???" Hoseok vẫn chưa tỉnh ngủ, lơ ngơ hỏi ngược lại.
"S-sao anh lại ngủ ở đây? R-rồi áo...áo em đâu. Anh cởi áo em, anh làm gì em rồi đúng không?"
Nói tới đây mắt cậu đã ngấn nước. Hoseok nghe vậy thì mặt chảy dài, thả người đập mặt vào gối cái bịch.
Yoongi liền dùng cái chân ngắn ngủn bọc trong chăn bông đá vào người anh.
"Anh trả lời coi, em đang nghiêm túc đó. Anh đã làm gì em rồi đúng không"
"Ừ ừ anh làm rồi"
"Đó anh...hức hức" nghe mỗi vậy thôi cậu đã bắt đầu mếu máo, tiếng trước chồng lên chữ sau rốt cuộc chỉ nghe mỗi tiếng cậu nấc lên đầy ấm ức.
Hoseok nghe tiếng thút thít thì hé mắt nhìn rồi bò dậy. Tưởng anh sẽ lau nước mắt dỗ dành nhưng không, anh nắm lấy cặp má tròn thẳng tay banh ra hết cỡ như đang trút hết mọi tức tối lên má cậu vậy.
"A a a đau...đau em!!!"
"Ai làm gì mà khóc"
Anh hỏi lạnh tanh, cậu vì thế mà càng tủi thân. Bình thường chỉ cần cậu xị mặt là anh đã cuống lên dỗ dành, còn bây giờ lại lạnh nhạt như vậy. Có phải là ăn xong rồi muốn phủi mông bỏ đi không?
"Anh... Có phải anh làm xong rồi muốn phủi bỏ trách nhiệm không???"
"Đang nghĩ gì vậy hả ngốc?"
"Thì anh làm..." cậu tự đánh mắt nhìn xuống phần thân trên lõa lồ của mình, lại chăn lên cao thêm chút nữa.
"Ừ thì anh làm. Nhưng làm osin cho em đó Min Yoongi à"
"Là sao?" Yoongi quẹt nước mắt khịt mũi ngơ ngác.
"Không nhớ gì hết?" nhìn cậu gật đầu anh phải đỡ lấy trán mình thở dài: "Anh nghĩ đã đêm qua sẽ là một đêm đáng nhớ nhưng không!"
Lúc đó anh nghe được tiếng gọi nức nở của cậu phát ra trên đỉnh đầu. Cậu bảo cậu khó chịu, ừ thì trong hoàn cảnh này bố ai mà không khó chịu. Anh cũng đang bị sự bí bách bên dưới hạ thân làm cho khó chịu muốn nổ tung đầu óc rồi.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HoGi] Tương Tư
FanficTương tư là gì? Là khi một nụ cười, một ánh mắt từ người đó cũng làm ta phải trằn trọc. Là khi chỉ cần nghĩ tới người đó cũng khiến tâm can ta ngứa ngáy. Là khi đáy mắt ta ngập tràn mỗi một bóng hình "Tương tư là thứ bệnh chi? Vô tìn...