Ep.51: không xứng đáng

2.3K 215 10
                                    

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Metawin buông điện thoại, bất lực thả lưng ngã xuống giường

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Metawin buông điện thoại, bất lực thả lưng ngã xuống giường. Nhìn lên trần nhà một lúc, hình ảnh anh và em ngày trước hiện ra. Khoé mắt Win cay cay, rồi hai tay ôm mặt khóc nức nở.

"P'Bright... Em nhớ anh lắm"

"Nhưng em cũng không dám đối mặt với anh thêm một lần nào nữa.."

"Em cảm thấy mình dơ bẩn, em cảm thấy mình không xứng đang chạm vào anh nữa"

Về phía Bright, anh đang rửa tự tay rửa từng tấm ảnh phim của em mà đã tự chụp trong mấy tháng qua. Nụ cười của em hay gương mặt có phần mơ màng - điều mà chỉ có thể xuất hiện qua ống kính của anh.

Nhìn nhắm gương mặt người mình yêu một lúc, bỗng cái thứ nước mặn chát chảy dài trên mặt anh rồi rơi trên khoé môi đang mấp máy.

Khẽ đưa đầu lưỡi liếm nhẹ.

Mặn nhưng cũng đắng.

"Anh nhớ em nhiều lắm Winnie.."

Đúng rồi, nhớ lắm. Nhớ cậu bé suốt ngày dính lấy anh liên tục gọi "P'Bright" với một tone giọng vô cùng đáng yêu hệt em bé.

Nhớ cái nụ cười tít mắt, lộ ra hai chiếc răng thỏ của em.

Nhớ đôi má mềm phúng phính của em.

Nhớ mái tóc lúc nào cũng được anh xoa lên, khen ngợi hay không vì mục đính gì cả. Chỉ là muốn xoa thôi.

Nhớ nhau đến như thế rồi, hai người về bên nhau được chưa ?

Mắt ai cũng đỏ hoe rồi kìa.

BrightWin | ManagerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ