Lang thang đi dạo trên con đường nhiều quán trà đạo cổ xưa, cô khẽ ngâm nga vài bài dân ca tiếng Thái, lơ đãng nhìn hàng anh đào hai bên đường, từng nét từng nét tạo nên sự quyễn rũ của cố đô.
Cảnh đẹp như vậy hàng năm cô đều nhìn thấy, nhưng nhân sinh lại không ngừng biến đổi, chỉ là cuộc sống tĩnh lặng của ở cố đô, cuộc sống cứ bình thản trôi qua, khiến người ta quên mất thời gian đang biến đổi.
“Em về nhà à?”
Cô quay đầu lại, nhìn thấy Kim Taehyung cười nhẹ, “Sao anh lại ở đây?”
“Không sao cả, anh thích thế, chẳng lẽ đi xung quanh một chút cũng không được?”, nét mặt phảng phất ý cười của anh trở nên nghiêm khắc.
Cô đã trưởng thảnh hơn, càng lớn càng xinh đẹp, hơn nữa còn có sự quyến rũ đặc biệt của phụ nữ, nhưng cô tựa hồ đã gầy đi không ít, ưu sầu cũng nhiều hơn mấy phần. Nhìn cô anh mới phát hiện mình vẫn luôn nhớ thương cô.
“Đúng rồi, thiếu chút nữa em đã nghĩ anh vĩnh viễn cũng không về cố đô nữa đấy”, cô nói đùa, giơ tay đập đập tay anh.
“Làm sao có thể như thế”, anh trở tay bắt được tay cô, ôm lấy thật chặt.
Lisa muốn rút tay ra, nhưng cô không có đủ lực, không khí mờ ám lại một lần nữa vây quanh hai người.
“Trời sắp tối rồi, chúng ta mau về nhà ăn cơm đi”, cô bất an nhắc nhở anh.
“Anh mời em đi ăn hàng được không?”
Không đợi Lisa đáp lời, anh đã kéo tay cô đi về phía nhà hàng trước mặt.
Kim Taehyung để cô ngồi bên cạnh anh, hai người chen chúc trong cái lán nhỏ. Anh không để ý tới cô, tự mình gọi đồ ăn cùng ông chủ tuổi đã trung niên.
Cô đành phải đi theo gọi món ăn, nếu không tối nay cô phải nhịn đói rồi.
Quán ăn nhỏ này tọa lạc trong một góc của công viên, cho nên rất nhiều người đến thưởng thức vẻ đẹp quyến rũ của hoa anh đào.
“Bây giờ với lúc đó…. rất giống nhau!”, hình ảnh quen thuộc hiện ra trước mắt cô, nhưng cô không muốn dẫm lên vết xe đổ một lần nữa.
“Đây là Namsan, không phải Nansan”. Cô còn nhớ rõ chuyện đó sao? Không phải lúc đó cô đã uống say rồi sao.
Nàng vo tờ giấy ăn trong tay, nhỏ giọng trả lời: “Cũng giống như vậy….”
“Giống thế thì giống thế, anh không ngại”, anh tự tay đến chỗ ông chủ cầm hai cái ly và một chai bia ướp lạnh. “Ở đây không có gì để uống, chỉ có bia, uống hay không thì tùy em”.
Lisa nhìn anh, lại nhìn chai bia lạnh trước mặt. Cô sợ cái gì? Chỉ là uống một chút thôi, chỉ cần uống ít một chút, chắc chắn sẽ không say khướt được.
Cô cầm chiếc ly lên, từng ngụm từng ngụm uống thử. Cảm giác mát lạnh khiến cô cảm thấy rất thoải mái! “Hay là em muốn vừa uống rượu, vừa ngắm hoa mới giống không khí lúc đó”.
Gương mặt tuấn tú lạnh lùng của Kim Taehyung nở ra một nụ cười yếu ớt, cảm thấy cô gái nội tâm mỏng manh bên cạnh cuối cùng cũng có thể buông lỏng, không hề cách xa anh ngàn dặm nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Taelice: Ver] cô vợ bỏ trốn
FanfictionTác Giả : Tiểu Đào Thể Loại : ngôn tình, ngược, sủng Nguồn: Diễn Đàn Lê Quý Đôn Bởi vì cha mẹ chia tay cho nên Lalisa lại theo mẹ tái giá, ngày đầu tiên bước vào cửa thì cô đã phải chịu khổ bởi người anh trai mới ghét bỏ cô. Lúc nào anh ta cũng c...