13

534 42 0
                                    

Đại thọ của Lão phật gia thật sự làm rất lớn. Hầu hết mọi người đều là doanh nhân trong giới và vài người có máu mặt trong thành phố. Lão phật gia ông nội Na Jaemin vẫn còn rất khoẻ mạnh, đứng ở trên sân khấu cắt bánh đào mừng thọ. Tiếng nhạc du dương cất lên, Park JiSung để ý người đang đàn là một nghệ sĩ đang nổi tiếng, đám người trẻ cũng tụ tập nói chuyện và dần dần tìm bạn để khiêu vũ.

Na Jaemin là cháu đích tôn, dù sao thì cũng phải đi theo Na Hina và Na lão gia đi chúc rượu. Park JiSung nhàm chán đi ra ngoài vườn dạo chơi. Người có tiền thì không phô trương lộ liễu, nhưng từ khi trong nhà họ Na nhiều con nhiều cháu thì căn nhà tổ cũng trở thành một biệt viện lớn. Park JiSung đi qua rừng cây ăn quả thì thấy một ao sen trắng nhỏ, bên kia ao có một căn nhà gỗ đang sáng đèn. Thú thật thì Park JiSung không thường đến nhà tổ, lúc trước cũng chỉ đi theo Na Jaemin và ba của em, cho nên đối với nơi này còn rất là xa lạ.

Đi qua cây cầu nhỏ bắt ngang ao, tiến vào trong sân. Giống như là đi đến một nơi hoàn toàn khác, quay lại phía sau vẫn thấy được con đường khảm đá xanh và hai hàng cây tùng lớn như cung tên vươn thẳng lên trời, không còn nghe tiếng đàn dương cầm và tiếng ồn ào ngoài kia nữa, vẫn nhìn thấy được toà nhà lớn, nhưng nhìn lại căn nhà gỗ nhỏ này thì lại vô cùng lạc quẻ.

"Nhóc con, đi đâu đấy?"

Park JiSung giật mình, nhìn về phía bên hông ngôi nhà có một mái hiên nhìn ra ao sen nhỏ. Một lão nhân gia đang đứng đưa tay về phía sau, nheo mắt nhìn em.

"Con đi lạc thôi ạ, con xin lỗi vì làm phiền" - Park JiSung cúi đầu rồi định trở về bên kia, nhưng lại nghe được tiếng của người đấy:

"Khoan hãy trở về, qua bên đây một chuyến"

Park JiSung bước vào căn nhà gỗ, gió thổi trời lạnh, Park JiSung ở trong nhà, liền ngửi được mùi thơm nhè nhẹ. Ông lão thấy em úm mê mẩn thứ mùi hương đó, liền gọi em lại bàn gỗ:

"Này nhóc con, uống được trà không? Thơm lắm đấy"

Em ngồi bên cạnh của ông lão. Ông lão cười cười định đổi ấm trà khác, ấm trà mới nóng hổi, Park JiSung nhận bằng hai tay, sau đó đổ đi, thấy ông lão có vẻ rất vui, hỏi:

"Nhóc con này..."

"Đầu xung tước tích, nhị xung trà diệp"

Chỉ thấy ông lão cười lớn, tay nhịn không được xoa tóc của Park JiSung. Chén trà thứ hai em đưa lên ngửi, chính là mùi hương ban nãy, dịu nhẹ vô cùng.

"Không phải là trà ngon gì, nhưng ta cảm thấy nó rất thơm" - Từ đầu đến cuối ông lão không một giây nào ánh mắt ngưng cười. Hài lòng em vô cùng.

"Ngân Châm hương thơm dịu nhẹ, nước trà trong, bọt nhỏ lăn tăng giống như hoa tuyết, còn được pha bằng lông hạc, ít lông tơ. Con thật sự cảm thấy rất ngon" - Park JiSung thưởng hết chung trà thứ hai, nhìn hoa văn chén trà, lại quay sang hỏi:

"Chung trà này đẹp quá"

"Nhóc nói xem nó đẹp chỗ nào?" - Ông lão cười

"Bên trong lót bạc, bên ngoài làm từ sứ, khảm trai vẽ mây cùng núi" - Park JiSung quay sang hỏi - "Ông ơi, có phải ông rất giàu hay không?"

njm x pjs|hoàn| Thuận Nước Đẩy Thuyền Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ