Vòi hoa sen được mở ra phun màn nước nóng dày đặc xuống, hơi nước bốc lên mờ mịt, tiếng thở dốc mềm mại yêu kiều làm cho không khí càng thêm mập mờ.
Cô gái với thân thể lung linh trắng noãn tựa người vào gạch bóng loáng, đôi mắt như thủy tinh, gò má trong suốt, tiếng rên rỉ đứt quãng phun ra từ đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên mềm mại ngọt ngào.
'' Ưm . . . Tiểu Hắc . . . .'' Thở hổn hển kêu tên của cậu, ngón chân không tự chủ mà co lại, cả người uống éo đem chính mình giao cho Viên Nhất Kỳ.
Thẩm Mộng Dao sớm bị người nào đó làm cho nóng bức, trải qua mấy phen nhấp nhô, cả người đã sớm đổ mồ hôi đầm đìa, nàng muốn đến phát đau vội vàng ôm lấy Viên Nhất Kỳ: ''Tiểu Hắc, người ta muốn . . . Nhanh lên một chút. '' Nữ vương ra mệnh lệnh vậy thì còn vấn đề gì ở đây?
Làn môi ẩm ướt ma sát trên làn da sáng bóng rời đến môi nàng, ngón tay từ nơi nào đó từ từ lấy ra đưa lên môi, phía trên bao phủ một mảnh ẩm ướt, Viên Nhất Kỳ mở đôi môi đỏ liếm lấy ngón tay, tròng mắt đen nhánh nhìn Thẩm Mộng Dao: '' Muốn hửm? ''
Quá xinh đẹp, quá yêu nghiệt, thân thể của Thẩm Mộng Dao mềm nhũn, nhanh chóng không đứng vững được, nói đến hấp dẫn thì không biết ai là đối thủ của ai? Đưa tay cầm lấy tay Viên Nhất Kỳ, lòng bàn tay Thẩm Mộng Dao căng thẳng dùng sức: '' Viên Nhất Kỳ! ''
Viên Nhất Kỳ hung hăng hít một hơi, cắn răng nghiến lợi rửa thầm một tiếng nâng lên cái đùi trắng như tuyết, đi vào.
''A . . . . '' Thẩm Mộng Dao thở hổn hển, chân mày giãn ra.
Vừa chặt lại non mềm.
Giữa động tác kịch liệt, Viên Nhất Kỳ hôn lên khuôn mặt Thẩm Mộng Dao. Khuôn mặt mềm mại trắng nõn này lúc kích tình luôn nổi lên màu phấn hồng giống như đồ sứ cực phẩm được tráng lên loại men màu thượng hạng, kiều mỵ mà xinh đẹp khiến Viên Nhất Kỳ vô cùng động lòng. Đầu lưỡi lướt qua mí mắt đối diện, ướt át nếm qua từng chút từng chút một như muốn nuốt trọn toàn bộ Thẩm Mộng Dao.
'' Nhanh hơn một chút, Tiểu hắc. '' Thẩm Mộng Dao khó chịu ôm lấy Viên Nhất Kỳ, hưởng thụ nụ hôn của cậu. Khi cậu tiến vào chiếm đoạt, vội vàng thúc giục cậu, nhiệt tình, không muốn che giấu dục vọng mãnh liệt.
Tiếng thở dốc càng trở nên dồn dập, động tác Viên Nhất Kỳ càng kịch liệt, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dùng sức, tiếng nước chảy, tiếng ma sát mang nhiệt độ phòng tắm không ngừng tăng tăng lên.
Xinh đẹp như vậy, kiều mỵ như vậy, mềm mại ngọt ngào như thế làm cho Viên Nhất Kỳ thở gấp rên rỉ, đôi lông mày nhíu chặt, đôi mắt trong trẻo giờ đây đầy tơ máu đỏ bừng. Thân thể nhẵn nhụi cúi xuống cắn lấy nụ hoa.
'' A . . . . '' Thẩm Mộng Dao rên khẽ, mí mắt có chút ướt, khoái cảm quá lớn tràn ngập cơ thể, nàng sắp chịu không nổi, chỉ có thể không ngừng bám lấy Viên Nhất Kỳ, ngón tay đan vào mái tóc ẩm ướt của cậu, miệng lầm bầm hô tên cậu mang theo tiếng than khóc kéo dài.
Cao triều đột nhiên đột kích, Thẩm Mộng Dao khóc ôm lấy Viên Nhất Kỳ muốn ngất luôn trong ngực cậu, quá tuyệt và quá cuồng nhiệt, cảm giác như vậy chỉ có Viên Nhất Kỳ mới có thể cho nàng và chỉ có nàng mới có thể cho cậu.
Vui sướng đầm đài, gân cốt mềm nhuyễn.
Bị dầm mưa rồi sau đó lại điên cuồng cả đêm khiến cho đại ma đầu vốn thân thể khỏe mạnh vào sáng hôn sau lại không thể xuống giường được.
Cho tới bây giờ Viên Nhất Kỳ đề đúng sáu giờ rưỡi rời giường, lúc này cả người nóng sốt cao, gương mặt hồng hồng hơn bình thường, cậu nằm trong chăn nhắm mắt nặng nề.
Lấy nhiệt kế từ trong người cậu ra nhìn khiến Thẩm Mộng Dao nhíu chặt mày, từ trước tới giờ cậu rất ít khi đỗ bệnh nên tuy đã bệnh nhưng vẫn hung hăng.
'' Ừm, tôi đi chuẩn bị bữa sáng . . . Khụ khụ . . . Hôm nay có ra ngoài hay không?'' Người đang ngã bệnh kia còn muốn mạnh mẽ chống người dậy, rời giường.
'' Nằm xuống cho người ta nào!'' Nàng nũng nịu một tiếng, đại ma đầu luôn luôn nghe lời lập tức ngoan ngoãn nằm xuống, trong đôi mắt đen nhánh kia tràn đầy vẻ thơ ngây cùng chút đáng yêu.
Nhìn cái dáng vẻ này làm cho nàng thật là đau lòng, thở dài, '' Thay quần áo đi, chúng ta tới bệnh viện. ''
Cậu mới định mở miệng liền bị nàng liếc một cái vội vàng ngậm miệng lại, tính khí nàng nói một không nói hai, cậu rất nghe lời rời giường thay quần áo.
Bởi vì Thẩm Mộng Dao học thiết kế thời trang, hơn nữa lại rất thích mua sắm cho nên y phục của nàng nhét đầy ba chiếc tủ lớn mà y phục của cậu lại chiếm một diện tích nhỏ để cùng với đồ may sẵn của nàng.
'' Mặc nhiều một chút. '' Ném cho cậu một chiếc áo len, quần bò. Viên Nhất Kỳ không phản đối yên lặng nhận lấy mặc vào người.
'' Cái này nữa. '' Nàng cầm chiếc áo khoác màu đen thật dày, chờ cậu mặc vào xong liền giúp cậu cài cúc áo, ngón tay cảm nhận được thân nhiệt của cậu khiến chân mày không khỏi nhíu chặt hơn.
'' Tôi . . . Khụ khụ . . . Không sao. '' Ngón tay nóng rực vuốt lấy chân mày đang nhíu chặt lại, vừa ho vừa an ủi nàng lại sợ nàng lây bệnh mà nghiêng mặt sang một bên.
Thật là, lại còn quan tâm đến người ta làm cho người ta đau lòng, giọng điệu nàng hung dữ: '' Ngã bệnh không nên lộn xộn, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn. ''
'' Được. '' Qủa nhiên thật biết điều đứng ngay ngắn lại, để nàng loay hoay choàng chiếc khăn len, quàng kín cổ cậu, vuốt tóc gọn gàng cho cậu. Nàng nhìn toàn thân cậu được mặc hoàn chỉnh mới cầm lấy chiếc áo khoác mặc vào tùy tiện cột tóc ra đằng sau.
'' Ở tầng thứ ba, ngăn thứ hai bên trái. '' Thấy nàng lại loay hoay tìm túi xách, cậu che môi, nhẹ giọng nhắc nhở nàng.
Đồ của nàng đều là cậu sắp xếp, thứ gì đặt ở đâu cậu đều biết rõ hơn cả nàng. Hơn nữa nàng khá cầu kỳ trong cách ăn mặc, tuyệt đối không đảo lộn quy tắc phối đồ nên cậu chỉ cần nhìn nàng mặc cái gì là biết phụ kiện nào đi kèm và nó đang ở đâu.
Quả nhiên ở ngăn thứ hai bên trái thấy ngay túi xách nàng muốn tìm.
Kéo cậu ra cửa, trên lối đi được cậu nhắc nhở liền tìm được điện thoại, ví tiền và chìa khóa.
Trên đường lái xe đến bệnh viện, nàng gọi điện đến trường cậu xin phép và gọi điện luôn đến trường mình xin nghỉ.
Tiếp theo rất thuận lợi, gặp bác sĩ rồi tiêm thuốc, lấy thuốc. Bị sốt cao tới gần bốn mươi độ suýt nữa thì viêm phổi, nếu không đến bệnh viện thì sự tình đã nghiêm trọng hơn rồi. Sau khi bác sĩ Alex là bạn của nàng khám qua rồi nói với nàng khiến nàng vừa tự trách vừa đau lòng.
Thật ra tất cả đều tại nàng giận dỗi hại cậu bị ngâm trong nước mưa lâu như vậy, áo khoác cũng mang đi che mưa cho nàng nên mới bị ngã bệnh.