Châu Kha Vũ vừa bước ra khỏi nhà thì trời bất chợt đổ mưa to, khi hắn vừa vội vàng chạy vào mái hiên để trú mưa thì cơn mưa kia liền dừng lại. Mùi đất sau mưa bốc lên, khiến hắn khó chịu đau nhức cả khoang mũi.
Hắn bực bội nhíu mày, mắng thầm cái thời tiết chó má này một câu rồi nhanh chân đi đến nơi làm việc.
Châu Kha Vũ làm cảnh sát cứu hoả, lẽ ra hắn phải ở kí túc xá của sở cứu hoả mới đúng nhưng vì hôm qua là ngày giỗ của một người quan trọng nhất của hắn, cho nên hắn đã xin nghỉ phép một ngày để ở cùng mộ vị của vị kia, đến tận sáng hôm nay mới quay trở về công việc của mình.
Trước đây Châu Kha Vũ không có mong muốn làm cảnh sát cứu hoả. Công việc này đòi hỏi quá nhiều thể lực, đối với loại người lười vận động như hắn nghĩ sao cũng không thấy phù hợp.
Hắn cũng không phải người của thị trấn này, hắn sinh ra ở nước ngoài, lớn lên ở thủ đô. Số phận như đã định sinh ra là ăn sung mặc sướng. Nhưng cũng chính hai chữ 'số phận' đã đẩy hắn đi đến lựa chọn trở thành một chàng lính cứu hoả của thị trấn nghèo nàn này.
.
Sau cơn mưa bất chợt lúc sáng sớm thì thời tiết hiện tại lại cực kỳ nóng bức. Mỗi lần thời tiết nóng như thế, việc tập luyện đối với một con người dễ ra mồ hôi như Châu Kha Vũ thì đúng là cực hình.
Sau mấy tiếng đồng hồ tập luyện, cả người hắn đổ đầy mồ hôi. Người ngoài nhìn vào không biết còn tưởng đâu là hắn vừa mới được vớt từ dưới sông lên không đấy.
"Lục đệ, nhận lấy!"
Trương Đằng nói xong liền không chần chừ mà quăng chai nước suối mát lạnh vào người hắn. Đối với loại phản ứng bất ngờ ập đến này Châu Kha Vũ đã rất sớm quen thuộc, hắn cũng không gặp khó khăn mấy trong việc bắt lấy chai nước.
"Hôm nay trạng thái tinh thần không tốt là vì chuyện của 'người ấy' sao?"
Châu Kha Vũ dĩ nhiên biết 'người ấy' là người nào. Bởi vì việc hắn trở thành lính cứu hoả hôm nay cũng đều là vì 'người ấy'.
"Nhiều năm như vậy, quên cũng không quên được. Cứ như là một loại dằn vặt vậy. Không thể chết đi cũng không thể sống an ổn."
Lời này nói ra tưởng chừng là rất đau lòng nhưng Châu Kha Vũ lại sử dụng một tông giọng nhẹ nhàng, bình thản. Tựa như là đã sớm quen với việc này, chỉ là không thể không buông bỏ mà thôi.
Trương Đằng cũng không nhiều lời, anh chỉ vỗ vai Châu Kha Vũ vài cái, sau đó là ngồi tâm sự với hắn vài ba câu.
Nhưng mà lúc hai người đang say mê nói chuyện thì chuông thông báo reo lên.
Tới rồi, lại xảy ra thêm một trận hoả hoạn.
"Đội A chuẩn bị, năm phút sau xuất phát!"
Châu Kha Vũ và Trương Đằng là thành viên của đội A cho nên khi nghe thông báo, hai người liền lập tức chạy đến phòng thay đồ thay trang bị.
Nghe đến địa điểm xảy ra vụ cháy, mặt Châu Kha Vũ liền xám xịt. Trương Đằng hiểu chuyện liền vỗ vai hắn an ủi.
"Đừng quên lý do cậu trở thành lính cứu hoả là gì. Cố lên!"

BẠN ĐANG ĐỌC
「YZL」Ước Nguyện Của Em (Hoàn)
FanficPairing: Nguyên Châu Luật (Châu Kha Vũ × Trương Gia Nguyên). Tình trạng: đã hoàn ✅ Thể loại: hiện đại, lúc đầu hài, lúc sau ngược chết đi không sống lại, BE, âm dương cách biệt ‼️CẢNH BÁO: OOC, Châu Kha Vũ có một chút tâm cer, chi tiết, địa điểm, sự...